Nhưng đối với Hàn Tam Thiên, ít người là một điều vô cùng tốt, ít nhất là anh có thể lặng lẽ thưởng thức phong cảnh về đêm. của Thành sa mạc.
“Thực ra nơi này cũng khá là mới lạ" Hàn Tam Thiên cười nhẹ.
Chờ đến một ngày nào đó, anh cũng muốn cùng Tô Nghênh Hạ và Hàn Niệm ở cùng một chỗ với nhau, cùng xây nên một ngôi nhà vừa rộng vừa có phong cảnh đẹp như thế này, ở một nơi hoang vu ít ai biết đến như Thành sa mạc, sống một cuộc sống hạnh phúc một nhà ba người.
Càng đến gần đại sảnh, sự im lặng khi trước càng dần biến mất, thay vào đó là tiếng người cười nói rộn ràng, ca múa rộn vang.
Khách khứa phần lớn đều đang nâng chén chúc tụng, náo nhiệt vô cùng, kẻ hầu người
hạ bận trước bận sau, gần như là không có ai để ý tới hai người ăn mặc khá giản dị đang âm thầm trà trộn vào trong yến tiệc.
Yến hội cũng được phân tầng.
Đầu tiên là đại sảnh.
Sau đó là hành lang dài bên ngoài sảnh.
Cùng với cả một khoảng sân vô cùng rộng lớn.
Trong điện bày hơn trăm bàn, đều là chỗ dành cho các vị quan to quyền quý.
Ngoài điện bày bốn trăm bàn, phần lớn đều là thân thích xa gần của nhà họ Phương hoặc là bạn bè thân thiết.
Còn trong sân bay tới mấy nghìn bàn, đa số đều là dân chúng của Thành sa mạc, hoặc là một số người dân ở các thành khác đến góp vui, tuy rằng mỗi người một vẻ khác nhau, nhưng tất cả đều có một điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707130/chuong-2987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.