🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Nhà học Phương vẫn luôn là chỗ dựa của nhà họ Lưu, bây giờ đương nhiên cũng có thể làm chỗ dựa cho nhà họ Tô.
“Ha ha, Sài lão tiên sinh đã đến, con dâu tương lai của Phương gia cũng đã đến rồi. Tất cả mọi thứ dường như đã sẵn sàng, chỉ còn mỗi Băng Thần là vẫn chưa thấy đâu." Mọi người vừa mới ngồi xuống, một gã trung niên một thân toàn thịt đã lập tức mở

miệng.
“Bằng Thần thích yên tĩnh, không thích náo nhiệt, hôm nay sẽ tham gia, cũng có thể là không tham gia" Phương Biểu cười nhẹ nói.
Phương gia chủ, lời này của ông là có ý gì? Tham gia là tham gia, không tham gia là không tham gia, cái gì gọi là có thể tham gia cũng có thể không tham gia chứ?" Người kia vô cùng khó hiểu.
Những vị khách khác cũng gật đầu lia lịa, thực sự không hiểu ý tứ trong lời nói của Phương gia chủ là gì.
Phương Biểu tiếp tục cười nhẹ, liếc mắt nhìn Sài lão tiên sinh một cái rồi lại nhìn về phía mọi người, nói: “Bằng Thần mới vẫn còn trẻ tuổi, tâm vui chơi còn nặng, hơn nữa thái độ làm người vô cùng điệu thấp, vì vậy hôm nay ngài ấy vẫn sẽ đến tham gia buổi yến tiệc này, cùng chư vị thưởng thức rượu ngon, chỉ là ngài ấy sẽ ăn mặc như người bình thường rồi trà trộn vào giữa hàng vạn vị khách dưới kia"
“Đó không chỉ là sự tôn trọng đối với tất cả mọi người, mà đồng thời ngài ấy cũng có thể tận hưởng thời gian nhàn rỗi." Phương Biểu nói.
Mà Sài lão tiên sinh sau khi sửng sốt một lúc liền lập tức ha ha cười lớn: “Vị Băng Thần mới này thực sự là có chút thú vị. Mặc dù hành vi của ngài ấy có chút kỳ quái, nhưng không hổ là một người có hàm dưỡng.".
“Không thích náo nhiệt, nhưng vẫn dùng một phương thức cơ trí như vậy để chiếu cố chư vị, cùng các vị thưởng thức yến tiệc này. Sa mạc của chúng ta được một vị Băng Thần như vậy lãnh đạo, thực sự là một tương lai đáng để mong đợi."
Những lời này của Sài lão tiên sinh mặc dù có ý hòa giải, nhưng hiển nhiên là cũng có ý
khen ngợi.
Sau khi nghe xong những lời của Sài lão tiên sinh, tất cả khách khứa đều không ngừng gật đầu.
“Nói vậy cũng rất đúng. Bằng Thần trước kia ai nấy đều cao cao tại thượng, tuy rằng sẽ ngồi cùng bàn với chúng ta trong yến. tiệc, nhưng phần lớn đều là kiêu căng ngạo
mạn, cao không thể với, đừng nói là quan tâm đến mặt mũi và cảm nhận của chúng ta, chỉ cần không làm khó dễ chúng ta thì đã là một điều may mắn rồi."
“Điều này ta cũng vô cùng đồng ý. Mặc dù
cách làm của Bằng Thần mới có hơi kỳ lạ, nhưng như lời Sài lão tiên sinh đã nói, phương pháp trung hòa này quả thực có thể làm nổi bật sự điệu thấp và cơ trí của vị Băng Thần mới này"
Phương Biểu nghe mọi người nói vậy, cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm một hoi.
Trong buổi yến tiệc này, sự tham gia của Băng Thần là vô cùng quan trọng, nhưng quan trọng hơn là, Phương gia có thể nhân cơ hội này để cho tất cả mọi người thấy được mối quan hệ giữa mình và Bằng Thần, lấy đó để thị uy.
Nhưng hiển nhiên là sau những lời vừa rồi của Sài lão tiên sinh, cho dù Băng Thần không có mặt thì tất cả mọi người vẫn có thể hiểu được điều này, vậy thì những thứ khác cũng không còn quan trọng nữa.
“Nếu như mọi người đều có thể hiểu được rồi, vậy thì, các vị, chúng ta hãy cùng nâng chén, kính rượu Băng Thần mới của sa mạc chúng ta."
Dưới lời kêu gọi của Phương Biểu, tất cả khách khứa đều nâng chén, buổi yến tiệc chính thức bắt đầu.
Mà lúc này, trong phòng của Hàn Tam
Thiên, Xuyên Sơn Giáp đang không ngừng sốt ruột đi tới đi lui, mà Hàn Tam Thiên giờ phút này mới hơi mở mắt...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.