Hơn nữa có một điểm vô cùng quan trọng đó là, Ngọc bằng châu mặc dù chỉ cần rót vào năng lượng là có thể mở ra, nhưng bắt buộc phải là nguồn năng lượng đặc thù của Băng Thần hoặc là sự chấp thuận của Ngọc băng châu.
Điều này cũng giống như khi Hàn Tam Thiên sử dụng rìu Bàn Cổ. Mặc dù những người khác thấy anh sử dụng có vẻ vô cùng đơn giản, nhưng nếu như không có sự chấp
thuận của rìu Bàn Cổ tất cả mọi thứ đều sẽ trở nên phức tạp tới nỗi căn bản không thể nào sử dụng.
Nhìn ánh mắt của Hàn Tam Thiên, Xuyên Sơn Giáp kìm nén tâm tư một hồi cũng có vẻ đã dần nhớ ra sự quỷ dị và không hợp lý trong chuyện này liền lập tức nhíu chặt lông mày, khẽ thì thào không thành tiếng.
“Các người bị làm sao vậy? Bị ngốc rồi à? Hay là vinh dự tới nỗi choáng váng luôn
rồi?"
Thấy hai người nửa ngày không nói một lời, cứ bày ra dáng vẻ đăm chiêu suy nghĩ
người nhìn ta, ta nhìn người mãi khiến cho Lục Châu đứng bên cạnh không khỏi phun tào.
+
Đối với nàng mà nói, hai cái người Trung Nguyên đột nhiên lắc mình biến thành người lãnh đạo tinh thần có vị trí cao nhất trong thế giới sa mạc của bọn họ, đương nhiên là loại vinh hạnh này rơi xuống đầu bất kỳ ai cũng sẽ khiến cho người đó vô cùng hưng phấn, nhất thời quên hết tất cả cũng là chuyện bình thường.
Nghe được lời của Lục Châu, Hàn Tam Thiên mới hơi hồi thần, vừa xấu hổ vừa bất đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707119/chuong-2976.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.