"Ngươi nói tiểu thư nhà chúng ta giống như phải nhét vào lồng heo ngâm xuống nước như vậy." Lục Châu có chút bất mãn lầu bầu một câu.
"Làm càn." Trưởng lão kia lập tức khiển trách Lục Châu: "Chủ nhân đang nói chuyện, nô tỳ như người có tư cách xen vào sao?"
"Ngươi cũng biết là chủ nhân đang nói chuyện, vậy người xen miệng vào làm gì?"
Lục Châu mắng trả lại.
Lục Châu tuy là nha hoàn, cũng không ôn nhu đạt lễ như Tô Nhan, nhưng nha đầu này miệng lưỡi bén nhọn, cổ linh tinh quái vô cùng, một câu đáp lại thật sự khiến trưởng lão kia khí á khẩu không trả lời được.
"Bằng hữu?" Lưu Đào đột nhiên cười lạnh
một tiếng: "Ý của cháu Tô là hai người này là bằng hữu của ngươi?"
"Đúng vậy."
"Không nên, không nên." Lưu Đào lắc đầu
cười khổ.
"Lưu thúc thúc đây là có ý gì?" Tô Nhan kỳ quái, không biết Lưu Đào đang âm mưu chuyện gì trong lòng.
TI
"Dù sao người cũng là thiên kim của nhà họ Tô, mà hai người này, một người là quái vật, một người là thanh niên lỗ mãng, nhìn cách ăn mặc càng là dạng người hạ đẳng, chó bên trong chó, Tô Nhan, người quả thực hồ đồ."
"Khi nào mà ngỗng lại có thể làm bạn với cóc rồi?"
Vừa mới nói xong, ánh mắt Lưu Đào trở nên có chút hung ác, nhìn về phía Hàn Tam Thiên, lạnh giọng mà nói: "Chính là người đả thương con trai của ta?"
"Đúng vậy." Hàn Tam Thiên nhìn lại, kiên định không thay đổi.
"Không biết trời cao đất rộng." Lưu Đào nói xong, nhìn về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707085/chuong-2942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.