“Phải rồi, ta vẫn chưa được thỉnh giáo quý tính đại danh của công tử" Tô Nhan đột nhiên cười nói.
Hàn Tam Thiên cười khổ: “Quý danh cũng chẳng là gì, vốn dĩ ta cũng không có ý định tiết lộ danh tính thực sự của mình. Nhưng nếu Tô tiểu thư đã nói hết với tại hạ không chút giấu giếm gì mà tại hạ lại còn giấu giếm nữa, vậy thì thực sự là có lỗi với sự tin tưởng của tiểu thư rồi."
“Tại hạ họ Hàn, tên là Tam Thiên"
“Hàn Tam Thiên?" Lông mày lá liễu của Tô Nhan hơi nhíu lại.
“Đúng vậy" Hàn Tam Thiên gật đầu.
“Cảm giác rất quen thuộc, giống như đã từng nghe qua ở đâu đó, nhưng thật sự không thể nào nhớ ra được." Tô Nhan khẽ nhăn mặt nhíu mày.
CD
Hàn Tam Thiên khẽ mỉm cười, nơi này vô cùng hẻo lánh, tuy rằng danh tiếng của anh. Ở Trung Nguyên thuộc thế giới Bát Phương
cực kỳ vang dội, nhưng tới nơi này không có ai nghe nói qua cũng thực bình thường.
Tô tiểu thư có thể là đã nghe một vị khách ở Trung Nguyên nhắc qua, vì vậy mới xuất hiện tình trạng “nghe tên có vẻ quen" này.
“Nhưng mà không sao cả, dù sao từ hôm nay trở đi, tiểu nữ Tô Nhan sẽ luôn ghi nhớ cái tên này" Tô Nhan cười nhẹ đáp.
Hàn Tam Thiên cũng hơi mỉm cười.
Tô Nhan cũng cười theo anh, sau đó rót thêm một chén rượu kính Hàn Tam Thiên.
“Nói ra thì, cũng coi như là chúng ta có duyên." Nàng cười khẽ, uống cạn hết rượu rồi đặt chén xuống bàn.
Hàn Tam Thiên không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707039/chuong-2896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.