Tê tê bất đắc dĩ thở dài một hơi: "Nghiệt duyên, nghiệt duyên a."
"Trên đời này, ông trời thật mẹ nó không công bằng, tiểu Tiên Nhi kia đoán chừng vẫn còn đang tiếc nuối, nơi này lại có thêm
thêm nữ nhân khác tổn thương."
"Đáng tiếc, đáng tiếc a."
"Đây đúng là kẻ khát chết khát, kẻ đã chìm lại còn chết đuối."
Nói xong, tên ngốc này liếc mắt nhìn đám công tử kia, trong lúc nhất thời trong mắt vậy mà sinh ra vẻ đồng tình.
"Cùng là người lưu lạc chân trời."
"Ngậm miệng." Hàn Tam Thiên im lặng trừng mắt liếc tê tê, thời điểm nào rồi, còn
ngại không đủ loạn sao?
"Ta có thể lắm miệng hỏi một câu hay không, ý trung nhân của công tử là người như thế nào?" Bên trong rèm châu, lúc này, nữ tử lục y cuối cùng chậm rãi mở miệng.
"Tối thiểu, cho dù ta thua, cũng phải cho ta thua tâm phục khẩu phục, biết được mình thua ai."
Hàn Tam Thiên do dự một chút, dù sao anh không biết đám người này, nếu cứ như vậy mà nói ra danh tự của Tô Nghênh Hạ cũng không phải là cách tốt.
Nhưng càng nghĩ, Hàn Tam Thiên quyết định nói ra, người mà anh yêu thì nói ra có gì phải kiêng kỵ.
Nhưng ngay khi Hàn Tam Thiên sắp mở miệng thì bên trong rèm châu, nữ tử lục y kia lại mở miệng trước.
"Nếu không thì để tiểu nữ thử đoán một chút?"
"Nàng hẳn là đoan trang xinh đẹp, đúng không?"
Hàn Tam Thiên gật gật đầu.
"Cũng vô cùng ôn nhu, tri thư đạt lễ."
Hàn Tam Thiên cũng không phủ nhận.
Ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707033/chuong-2890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.