Tặng không?
Hàn Tam Thiên không để ý tới tên ngốc này, ngược lại cau mày, nghi hoặc mà nói: "Cô
nương, lời này của ngài có ý gì? Ta không cần, nhưng ngài lại cần?"
Lời này, Hàn Tam Thiên nghe rất kỳ quái, tựa hồ bên trong lời nói có chuyện gì đó.
"Ai nha, ta nói nhà quê... không, vị đại gia này, ngài cũng không cần nghĩ nhiều quá
mà hồ đồ, những bảo vật này tặng cho ngài chẳng lẽ còn không biết để làm gì sao?" Có người buồn bực nói.
Hàn Tam Thiên phóng tầm mắt nhìn tới, xác thực không hiểu: "Tại hạ xác thực không biết."
"Ôi ôi, một câu khái quát chính là cưới mỹ nhân, thành người giàu."
"Tám khay kỳ trân dị bảo này không phải thứ gì khác mà là đồ cưới."
"Đồ cưới?" Hàn Tam Thiên sững sờ.
Con mẹ nó chuyện gì không thể hiểu được đang xảy ra thế này?
Đang êm đẹp sao lại tự nhiên liên quan đến đồ cưới.
"Mỹ nhân của nhà họ Tô tổ chức hội thi ngâm thơ uống rượu, người nào đoạt giải nhất thì có thể lấy được mỹ nhân, cũng được nhà họ Tô tặng cho kỳ trân dị bảo, từ đây mỹ nhân và tiền tài rơi vào tay, đi đến đỉnh phong nhân sinh."
Một đám người thở dài bất đắc dĩ, trong lời nói từ đầu đến cuối đều là tiếc nuối.
Đây dù sao cũng là giấc mộng trong lòng của tất cả mọi người, nhưng lại trơ mắt nhìn nó bị Hàn Tam Thiên bóp nát.
Hàn Tam Thiên ngây ngốc, vội vàng khom người một cái, vội vàng nói: "Tiểu thư, chỉ sợ đây là hiểu lầm."
"Hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707032/chuong-2889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.