"Câu này, thật là khó nha." Tê tê sờ cằm, không khỏi cau mày nhẹ giọng mà nói.
Hàn Tam Thiên gật gật đầu, cũng thực là có chút độ khó.
"Ngươi cũng không đổi được sao?" Tê tê nhìn bộ dáng của Hàn Tam Thiên, không khỏi mà nói: "Cho nên ta nói, vũ lực thì người có thể hoàn toàn áp chế ta, nhưng nói đến văn thì hắc hắc người ta người tám lạng kẻ nửa cân."
"Ăn nhiều gà như thế chính là để giúp người tự tin như vậy sao?" Hàn Tam Thiên nhẹ giọng cười nói.
N
"Mẹ nó, người đừng giả bộ nữa, loại câu đối như thế này người đổi được sao? Ngươi với ta chính là cái gì mà quạ đen cười heo đen, bản thân không cảm thấy." Tê tê khinh thường lầu bầu nói.
Hàn Tam Thiên mỉm cười, sau khi xác nhận bốn bề vắng lặng, đặt đũa để xuống: "Đừng bảo là ta đả kích ngươi, nghe kỹ, hoa nở hoa tàn, hoa rơi hoa nở, hạ hạ thu thu, nóng nóng lành lạnh, ngày đông giá rét rồi bắt đầu gặp xuân."
"Trăng tròn nguyệt... hoa nở.." Tê tê vừa đưa ngón tay lên đếm chữ vừa nói lẩm bẩm, qua rất rất lâu, hắn đột nhiên ngẩng đầu
một cái, nhìn qua Hàn Tam Thiên, quả thực như là gặp ma: "Con mẹ nó, Hàn Tam Thiên, con mẹ nó ngươi."
Đối câu tinh tế, hoàn mỹ, quả thực chỉ có thể dùng một chữ để hình dung, tuyệt.
Mà lúc này ở phía sau rèm châu, nữ tử đang ngồi ngay ngắn bỗng nhiên hơi sững sờ, cách rèm châu, chậm rãi nhìn về phía bên ngoài, nhìn Hàn Tam Thiên vẫn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/707014/chuong-2871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.