Giang hồ Bách Hiểu Sanh thở dài một hơi, hoài nghi nói: "Trong truyền thuyết, bình thường nếu là oán linh hung ác thì mới bị che đầu hoặc là che khuất hai mắt, để tránh nó nguy loạn nhân thế."
"Ý là bên trong hang đá này đang cung phụng một oán linh?" Chung Bắc Hải nhíu mày nghi hoặc nói.
"Vô cùng có loại khả năng này." Giang hồ Bách Hiểu Sanh gật gật đầu, rồi mới mấy bước đi đến bên người Hàn Tam Thiên, nói khẽ: "Tam Th
Hàn Tam Thiên gật gật đầu, ngắm nhìn bốn phía, sau đó liếc mắt nhìn tất cả mọi người: "Các ngươi đều chờ ở bên ngoài, một mình ta đi vào là được."
"Ta đi cùng ngươi." Vương Tư Mẫn lo lắng nói.
Hàn Tam Thiên lắc đầu, lúc này Mặc Dương đứng dậy, nhẹ giọng cười nói: "Vương cô nương, vẫn nên để một mình Tam Thiên đi thôi."
"Nhưng..."
"Nếu quả thật có nguy hiểm gì thì tên ngốc Tam Thiên này sẽ tự mình giải quyết, bất cứ người nào trong chúng ta đi theo cũng chỉ sẽ trở thành gánh nặng của hắn." Mặc Dương đương nhiên hiểu rất rõ cá tính của Hàn Tam Thiên,
Mỗi lần khi gặp nguy hiểm, tên ngốc này không phải là người đầu tiên xong lên bảo hộ tất cả mọi người hay sao?
"Ta đi cùng hắn." Tê tê liếc mắt nhìn Vương Tư Mẫn: "Nhưng mà ta sẽ không giúp hắn, tên ngốc này vừa mới đánh bay ta, nếu có chuyện gì xảy ra thì ra sẽ đâm một đạo sau lưng hắn."
"Được, người cùng ta đi vào." Hàn Tam Thiên nhẹ gật đầu.
Tên ngốc này có hiểu biết về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/706986/chuong-2843.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.