Nhưng vừa vặn sẽ khiến cho một vấn đề vốn rất đơn giản trở nên vô cùng phức tạp.
"Nhưng có người sẽ không như vậy." Giang hồ Bách Hiểu Sanh nhẹ nhàng cười một tiếng.
"Người nào?" Lục Viễn nhướng mày.
Mặc Dương cười khổ một tiếng: "Tiểu hài
"Tiểu hài tử?"
Tiểu hài tử có tư tưởng đơn thuần, nhìn góc độ vấn đề cũng tương đối đơn giản, vấn đề phức tạp sẽ được tương đối đơn giản hóa.
"Ý tứ chính là, Tam Thiên tìm Đạo Thập Nhị, cũng là bởi vì..." Chung Bắc Hải lập tức hiểu rõ gì đó.
"Phốc... Ha ha ha ha." Đột nhiên, Ngưng Nguyệt nhịn không được cười ra tiếng.
"Thật xin lỗi, ta cũng không muốn cười, nhưng mà thực tế nhịn không được, ha ha ha ha."
Trong lúc nhất thời, một đám người trực tiếp cười trước ngửa sau lật, chỉ để lại Đao Thập Nhị hoàn toàn biến thành sự chế giễu trong đám người...
"Cuối cùng, Hàn Tam Thiên... Người xem lão tử là người thế nào?"
Đạo Thập Nhị choáng váng, vốn đã nói là người tài mang vẻ ngoài đần độn mà?
Thế nào, thế nào đột nhiên thay đổi?
Tiểu hài tử?
Mọi người ở đây cười trước ngửa sau lật, mừng rỡ vô cùng, lúc này, một đám người nhìn về phía Hàn Tam Thiên, đã thấy anh vẫn không hề cười.
Nhìn thấy như thế, một đám người thu liễm nụ cười, mà lúc này Hàn Tam Thiên và Vương Tự Mẫn hai người nhìn nhau một cái, rồi mới nhẹ gật đầu.
Tiếp theo đó, hai người bước về phía hang đá ở nơi kia.
Nhìn thấy Hàn Tam Thiên và Vương Tư Mẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap/706985/chuong-2842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.