người nhà họ Trang, tạ lỗi với cậu, Kim Ô Đan cậu đã có được, chỉ mong bác sĩ Lâm có thể giơ cao đánh khẽ, cứu Trang Đông Quân một mạng, dù thể nào cậu ấy cũng là trang chủ của sơn trang Huyết Kiếm, sơn trang không thể một ngày không có chủ! Mong bác sĩ Lâm.
thành toàn!
Quản gia Chính cũng ôm quyền khom lưng, cũng kính cầu xin.
Lâm Dương lạnh nhạt nhìn ông ta, lại nhìn người nhà họ Trang ở hiện trường, hít sâu một hơi, lạnh nhạt nói: “Tôi vốn không oán không thù với nhà họ Trang, tôi nói rồi, hôm nay tới đây chỉ vì Kim Ô Đan, những lời này của ông cụ rất đúng, oan gia nên giải không nên.
kết! Hôm nay coi như nể mặt ông cụ, tôi sẽ cứu Trang Đông Quân một mạng đi! Nhưng mà hi vọng người nhà họ Trang tự giải quyết cho tốt! Dù sao tôi đã cho các người mấy cơ hội, nếu lần sau các người còn đám trêu chọc tôi, như vậy người nào cầu xin thay các người, đều không làm nên chuyện gì!”
Sau khi nói xong, Lâm Dương vẫy tay: “Nâng Trang Đông Quân đến đây, tôi sẽ châm cứu cho ông ta!”
“Nhanh, mau nâng trang chủ tới!”
Trang Thái Thành vội vàng kêu lên.
Mọi người luống cuống chân tay, vội vàng nâng thi thể của Trang Đông Quân tới trước mặt Lâm Dương.
Lâm Dương lấy kim châm cứu ra, đâm lên trêu thi thể Trang Đông Quân.
Lúc này Trang Đông Quân đã sớm toàn thân lạnh lẽo, không có một chút nhiệt độ.
Người ở bốn phía đều xông tới.
“Tất cả mau tránh raf”
Quản gia Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083903/chuong-2856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.