Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc hét to.
Trái tim của mọi người run rẩy, vội vàng đuổi theo.
Nhưng mà không kịp rồi.
Đám Lâm Dương đã sớm chuôồn mất, biến mất.
Cốc chủ của Hồng Nhan Cốc giận dữ, tức tới mức hộc máu. Mà đám người Lâm Nhã Nam, Trịnh Mai Anh đứng tít ở phía sau, đều im lặng nhìn đối diện, không phát ra tiếng. Lần này tới Hồng Nhan Gốc, đối với Lâm Dương mà nói là kiếm lớn.
Ít nhất anh đã thành công xếp cơ sở ngâm vào trong thế lực giống như Hồng Nhan Cốc, còn thăm dò được cốc chủ của Hồng Nhan Cốc.
“Chỉ như vậy mà cũng tự xưng là tiên nhân, đúng là buồn cười, tôi thấy chỉ như vậy mà thôi!”
Trêw xe, Nguyên Tinh uống một ngụm nước khoáng người bên cạnh đưa tới, phủi bụi trêu người hừ lạnh nói.
“Trưởng lão Nguyên Tỉnh, người ta đã đủ mạnh, phải biết rằng ngay cả bác sĩ Lâm đều không phải là đối thủ của bà †a, nếu không phải thực lực của bà ta bị bác sĩ Lâm kiềm chế được, e rằng mấy chúng ta liên thủ lại, cũng không đối phó được bà ta”
Trái lại Tào Đức Duy hiểu rõ, bình tĩnh nói.
“Nói thì nói như vậy, nhưng tôi tin sau này người này chắc chắn không phải là đối thủ của Thần Quân chúng ta, Thân Quân còn trẻ, thiên phú dị bẩm, còn nhiều thời gian, đợi Thần Quân luyện thân công của Đông Hoàng Giáo tôi xong, lại phối với y thuật vô thượng của Thần Quân, chỉ là cốc chủ của Hồng Nhan Cốc, là cái thá gì?”
Nguyên Tinh tràn ngập tự tin nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083794/chuong-2747.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.