Chỉ thấy Lâm Dương chậm rãi giơ tay lên, xắn tay áo lên cao, lộ ra tất cả Lạc Linh Huyết, cũng khởi động tất cả. “Thứ này chính là vốn liếng để tôi cuồng vọng, đủ rồi đúng không?”
Nhìn huyết ngân trêu cổ tay Lâm Dương, đôi mắt dưới mái tóc xõa tung của quái nhân mở to.
“Cái gì? Hai… Hai mươi giọt Lạc Linh Huyết?”
Ông ta lẩm bẩm, cả người đều đã choáng váng.
“Thế nào? Các hạ còn muốn đánh với tôi không?”
Lâm Dương bỏ tay xuống hỏi.
Vẻ mặt quái nhân vô cùng lúng túng.
“Cậu có nhiều Lạc Linh Huyết như vậy, thì có ý nghĩa cậu đã mở ra thân thể Tiên Thiên Cương, nếu muốn phá thân thể Tiên Thiên Cương, cũng không phải chuyện dễ dàng! Hơn nữa… Lúc trước khi tôi giao đấu với cậu, phát hiện cậu là một võ y! Một võ y có được thân thể Tiên Thiên Cương… Muốn giết thật sự quá khó khăn rồi!”
Quái nhân trâm giọng nói: “Tôi thừa nhận, cậu có tư cách hợp tác với tôi!”
“Rất tốt! Nếu bây giờ chúng ta đạt thành hợp tác, hi vọng các hạ có thể tin tưởng tôi một chút”
“Trước tiên là nói về tính toán của cậu đi!”
Quái nhân trầm giọng nói.
“Không vội, tôi muốn tìm hiểu một chút vì sao các hạ lại xuất hiện ở đây, hơn nữa vì sao… Không ngừng giết người của Hồng Nhan Cốc xâm nhập vào đây? Nơi này là cấm địa của Hồng Nhan Gốc, các hạ ở nơi này, không lẽ cũng là người của Hồng Nhan Cốc?”
Lâm Dương hỏi.
“Tôi sao? Ha ha ha ha, tôi không phải là người của Hồng Nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083765/chuong-2718.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.