Lâm Dương nhíu mày, mới phát hiện gương mặt đám Mai Tuyết Hương cũng rất khó coi.
“Tôi không biết”
Lâm Dương lắc đầu.
“Cô ấy bị tông môn mang đi làm thuốc dẫn, trực tiếp bị chôn sống luyện tới chết! Không còn hài cốt!”
Trịnh Mai Anh nghiến răng nghiến lợi nói.
“Cái gì? Lấy người sống làm thuốc dẫn sao? Hồng Nhan Cốc đang luyện chế cấm dược à?”
Vẻ mặt Lâm Dương lập tức thay đổi.
“Cấm dược có là gì? Cấm khí, cấm vật, cấm pháp… Hồng Nhan Cốc đều xem qua rôi! Cho dù là chuyện tàn ác hay chuyện vớ vẩn bẩn thỉu cỡ nào, bọn họ đều làm được! Mà nói ra cho oai, toàn bộ đều vì con đường trường sinh!” Trịnh Mai Anh cười mia.
Lâm Dương không nói.
“Hồng Oánh không làm sai chuyện gì, thành thật trung thành với tông môn, nhưng cuối cùng lại rơi vào kết cục
như thế, tôi hiểu rõ tông môn căn bản không quan tâm đám đệ tử chúng tôi, chúng tôi sống hay chết bọn họ đều không quan tâm, bọn họ để ý, là con đường trường sinh, trở thành tiên nhân! Chúng tôi, chỉ là công cụ của bọn họ mà thôi” Nói đến đây, Trịnh Mai Anh cúi thấp đầu.
Đám Mai Tuyết Hương cũng âm thâm lau nước mắt.
“Một khi đã như vậy, vì sao cô còn lựa chọn ở lại? Theo tôi rời đi, không phải rất tốt sao?”
Lâm Dương hỏi.
“Tôi muốn giúp anh, quật ngã Hồng Nhan Cốc!”
Bỗng nhiên Trịnh Mai Anh nghiêm túc nói.
Lâm Dương xem như hiểu rõ ý của Trịnh Mai Anh.
Trịnh Mai Anh định ở lại Hồng Nhan Cốc làm nội ứng cho Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/4083758/chuong-2711.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.