“Mỗi người tự chém một tay, sau đó cút, hoặc là tôi chém hai tay của các người, các người chọn đi!” Bạch Thiếu Quân bình tĩnh nói.
“Hả?”
Đám ông Quang ngây ra như phỗng.
“Đừng mà! Đừng mài! Tôi không muốn bị ,ụ chém tay! Tôi không muốn bị chém tay: Uông Hiểu Mạn sợ tới mức gào khóc.
“Ba, ba sợ anh ta làm gì? Chúng ta có nhiều người như vậy, còn không đối phó được mình anh ta sao? Mọi người cùng nhau xông lên, con không tin anh ta có ba đầu sáu tay!” Lôi Bằng Sơn không chịu nổi loại sỉ nhục này, tức giận đứng dậy, liên tục chửi bậy.
“Câm miệng! Súc sinh!”
Ông Quang thê lương rống to.
Nhưng… Không còn kịp rồi!
Kiếm của Bạch Thiếu Quân đã rút ra khỏi VỎ…
Không thể khiêu khích Thiên Kiêu!
Đây là chuyện tất cả giới võ đạo Việt Nam đều biết.
Nhất là Thiên Kiêu nằm trong top mười.
Thực ra tính tình của Bạch Thiếu Quân đã xem như rất tốt rồi.
Phải biết rằng trong lịch sử từng có sự kiện Thiên Kiêu diệt môn, chỉ vì một chuyện nhỏ mà chọc trúng Thiên Kiêu top mười, trong một đêm cả nhà bị giết!
Mà kẻ giết người không bị bất luận trừng phạt gì!
Bởi vì đây là thế giới võ đạo.
Cá lớn nuốt cá bé!
Bạch Thiếu Quân cử động rồi.
Năm ngón tay anh ta khẽ nắm lấy, tay trái rút lợi kiếm, chém về phía Lôi Bằng Sơn.
Tốc độ rất nhanh, khiến người ta căn bản không kịp phản ứng.
Ông Quang vô cùng sợ hãi.
Ông ta cũng là người luyện võ, tuy dáng người mập mạp, nhưng phản ứng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/330793/chuong-2235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.