Chương trước
Chương sau


Lương Huyền Mi âm thầm lau nước mắt, nhỏ giọng nói: “Mẹ à… Con hỏi mẹ một câu, có được không ạ?”
“Con nói đi, con muốn biết gì cứ nói với mẹ.
Chỉ cần con gái của mẹ vui thì mẹ làm gì cũng được” Lương Thu Yến vội vàng nói.
Lương Huyền Mi ngả đầu xuống, do dự một chút rồi hạ giọng nói: “Mẹ à, nếu như…
Nếu như con vì lợi ích cá nhân mà khiến cho mẹ bị đuổi khỏi nhà họ Lương thì mẹ… Mẹ có trách con không?”
“Điều này sao? Chúng ta cũng đâu phải chưa từng sống ở bên ngoài.
Không có căn nhà rộng lớn xinh đẹp thì cũng không sao cả, cùng lắm thì mẹ lại về căn phòng thuê trước kia.
Chỉ cần con có thể vui vẻ thì mẹ sẽ không phản đối” Lương Thu yến vội vàng an ủi.
“Vậy bên phía ba thì sao…”
“Ông ấy còn dám có ý kiến sao? Ông ấy phản lại ông ấy.
Không sao cả, mẹ sẽ quyết định ở bên phía ba con.
Con muốn làm gì thì làm, mẹ ủng hộ con.

Cả nhà đều ủng hộ con”
Lương Thu Yến nói.
Lương Thu Yến cũng không cưng chiều, bà †a chỉ nhìn ra một chút mánh khóe.
Bà ta biết chắc chắn trong này đã xảy ra chuyện gì đó.
Nhưng cho dù là chuyện gì, bà ta sẽ đứng về phía Lương Huyền Mi.
Bởi vì bà ta biết con gái của mình sẽ không là những chuyện tàn nhẫn không có tính người.
Không phải vạn bất đắc dĩ, bà ta sẽ không vứt bỏ gia đình của mình.
Trong lòng Lương Thu Yến tinh tế mà nhạy cảm hơn bất cứ ai, nhưng bà ta chỉ không nói ra mà thôi.
Lương Huyền Mi nhắm mắt lại, hít một hơi sâu rồi nói với Lương Vệ Quốc: “Ông ba, cảm ơn ông đã quan tâm đến nhà chúng cháu.
Ông không cần nói nữa, chuyện này do Lương Huyền Mi cháu gây ra nên đáng lẽ phải do cháu chịu trách nhiệm.
Cháu làm phiền hà đến nhà họ Lương , đây là điều cháu nợ nhà họ Lương.
Nhưng đáng tiếc cháu thấp cổ bé họng, không thể nào trả nợ được cho nhà họ Lương .
Nhưng cháu cũng không thể xin lỗi bác sĩ Lâm..
Lương Vệ Quốc thở dài.
“Lương Huyền Mi, cháu nói vậy là có ý gì?”
Lương Khánh Tùng cảm thấy có điều gì đó không đúng lắm, lên tiếng quát.
Lương Huyền Mi thờ ơ, khàn khàn nói: “Ông hai, cháu đã quyết định rồi… Cháu từ chối lời ra lệnh của ông, cháu sẽ không bắt buộc bác sĩ Lâm giao chiến với Lệ Vô Cực đâu.

Cho nên cháu cũng sẽ rời khỏi nhà họ Lương ”
“Cái gì?”
Tất cả mọi người nhà họ Lương đều kinh ngạc đến ngây người.
“Cháu… Cháu thật sự quyết định như vậy sao?” Lương Khánh Tùng nhìn Lương Huyền Mi với ánh mắt kinh ngạc.
“Ông hai, cháu đã nói rồi, cháu không thể ép buộc bác sĩ Lâm.
Nếu chuyện này đã không thể làm được thì tại sao cháy không nhận mệnh sớm hơn một chút? Chuyện đã đến nước này thì cứ để như vậy đi”
“Cháu… Hỗn láo! Hỗn láo! Lương Huyền Mi, cháu to gan lắm! Cháu muốn ép nhà họ Lương chúng ta vào con đường chết đúng không?”
Lương Khánh Tùng thở hổn hển.
“Ông hai, cháu sẽ tìm Lệ Vô Cực để nói chuyện.
Cháu sẽ cho hiệp hội võ thuật một câu trả lời”
“Lương Huyền Mi, cháu tưởng cháu là ai?
Lệ Vô Cực sẽ gặp cháu sao? Hiệp hội võ thuật sẽ để ý đến cháu sao?”
“Ông hai…”
“Lương Huyền Mi, ông sẽ cho cháu một cơ hội cuối cùng.
Cháu lập tức đi tìm bác sĩ Lâm, bảo anh ta nghênh chiến với Lệ Vô Cực.
Nếu không cháu đừng tưởng mọi chuyện sẽ đơn giản như là mấy người rời khỏi nhà họ Lương , gia tộc sẽ không từ thủ đoạn nào mà báo thù.
Nếu như người nhà họ Lương chúng †a không tốt lắm thì nhà các người cũng không thể sống yên ổn được đâu” Lương Khánh Tùng tức giận nói.
Hô hấp của Lương Huyền Mi trở nên căng thẳng.
“Anh hai!” Lương Vệ Quốc lo lắng nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.