“Đệ tử … chuyện này …” Phong Liệt đại sư không nỡ nhẫn tâm, vốn dĩ muốn thuyết phục.
Nhưng đệ tử đó đã bước tới trước rồi.
“Bắt đầu đi!”
Anh ta lớn tiếng hét lên rồi lao về phía Lâm Dương.
“Lý Hạ! Quay lại!” Phong Liệt đại sư lo lắng, lập tức muốn xông lên.
Thực lực của Lý Hạ này không bằng cả Trần Hạc, anh ta lên hoàn toàn là tìm cái chết!
“Haha, không tự lượng sức!” Hoắc Kiến Quốc cười nhẹ nói.
Người của Thượng Võ Quán cũng rạng rỡ mà nhìn.
Thủ đoạn của Lý Hạ này so vớ hai người trước quả thật không biết kém đến mức nào, anh ta cũng là một con bê mới sinh không sợ hổ, mới dám ra tay với Lâm Dương.
Theo tình huống lúc trước, e rằng anh ta cũng sẽ bị Lâm Dương KO thôi!
Nắm đắm của Lý Hạ đập tới.
Lâm Dương vẫn đứng yên không nhúc nhích, để cho nắm đắm của anh ta đánh tới.
Mọi người dường như có thể đoán được tình huống sau đó.
Nhưng mà chính vào lúc này …
Bùm!
Nắm đắm nặng nề đánh vào người Lâm Dương.
Nhưng lại nhìn thấy Lâm Dương đột nhiên lui về phía sau hai bước, sau đó …ʍôиɠ ngồi phịch xuống đắt.
“Hả?”
Hoắc Kiến Quốc cùng những người khác với lời thề sắc son lại trợn mắt ngoác mồm, ai nấy đều sững sờ.
“Tôi thua rồi.”
Chỉ nghe thấy Lâm Dương đứng lên, thờ ơ nói, sau đó lại trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người đi về phía của Hoắc Kiến Quốc.
Bộ não của người Thượng Võ Quán và thậm chí cả những người qua đường xung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328884/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.