Ngay khi lời này rơi xuống, trái tim của tất cả mọi người đều đập loạn nhịp.
“Lâm Dương, ý của anh là gì?” Có người trầm giọng hỏi.
“Bởi vì cảnh sát đến, tôi mới có thể chứng minh rằng tôi vô tội, không phải sao?” Lâm Dương nói.
“Nhân chứng đều đứng ở đây, hơn nữa Lưu Hương đích thân nói anh muốn cưỡng bức cô ấy, chuyện này còn có thể là giả sao?” Hoắc Ngạo lạnh lùng nói.
Bây giò tất cả đều bát lợi với Lâm Dương, chỉ cần Tịch Lưu Hương cắn chết không buông tha cho anh, vậy thì Lâm Dương dù có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch tội.
Anh chàng này, hôm nay nhất định sẽ thân bại danh liệt!
Đây chính là kết cục của việc chống đối lại tôi!
Hoắc Ngạo trong lòng tràn đầy hung hãng.
“Nhưng trêи người của Tịch Lưu Hương không hề có dấu vân tay của tôi.” Đột nhiên, Lâm Dương trả lời một câu.
Khi lời này vừa rơi xuống, sắc mặt của mấy người nhất thời thay đổi.
Đúng vậy.
Lâm Dương vào phòng thì trực tiếp đi tắm rồi.
Từ đầu đến cuối anh đều không hề động đến Tịch Lưu Hương.
“Nói tôi đi vào và đè cô ta lên giường muốn cưỡng hϊế͙p͙.
Vậy thì nói thử xem tôi đã chạm vào bộ phận nào? Một lát nữa cảnh sát đến, để bọn họ xem thử trêи người có dấu vân tay của tôi hay không.” Lâm Dương thờ ơ nói, sau đó nói với đám người Hoắc Ngạo: “Ai có điện thoại di động thì làm phiền báo công an giúp tôi. Tôi muốn kiện cháu trai của quán chủ Thượng Võ quán vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328875/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.