“Cái đó……” Long Thủ do dự một chút, sau đó thấp giọng nói: “Lâm Thần Y, là như vậy, vị đại nhân vật lần trước ra tay giúp đỡ cậu… cậu thấy…”
Ò… ông nói người đó sao?” Lâm Dương đột nhiên hiểu ra, gật đầu nói: “Ông không nói, tôi đã quên mát rồi… ô giúp tôi sắp xếp một chút đi! Tôi sẽ bớt chút thời gian đi khám cho cậu ấy.”
“Lâm thần y, anh tốt nhát nên rời đi càng sớm càng tốt, bởi vì vị đó… e rằng sẽ không kiên trì được bao lâu nữa.”
Long Thủ lại nói.
“Nghiêm trọng như vậy sao?”
Lâm Dương sửng sốt một chút: “Ông ta bị bệnh gì?”
“Bệnh lạ, tôi cũng không biết …” Long Thủ lắc đầu: “Lúc đầu tôi còn dùng một ít dược liệu quý hiếm để giữ lại mạng cho ông ta, nhưng mà ông ta càng ngày càng xấu đi, cũng không biết còn có thể kiên trì được bao lâu, muộn thêm một ngày, đều làm tăng khó khăn cho việc điều trị. “
“Tôi biết rồi.”
Lâm Dương sờ sờ cằm, sau đó nhàn nhạt nói: “Một tiếng sau sắp xếp xe đến đón tôi. Tôi sẽ đi một chuyến đến viện dưỡng lão!”
“Được!”
Long Thủ gật đầu, liền đi gọi điện thoại thu xếp.
Lâm Dương đã đến viện dưỡng lão để theo dõi sau điều trị cho Trịnh Nam Thiên.
Với phương pháp châm cứu và điều trị bằng thuốc của Lâm Dương, Trịnh Nam Thiên đã khỏe lại rôi Mọi người đều rất vui mừng.
Nhất là khi máy ông chủ lớn từ các khu vực khác nghe tin, đặc biệt mang vệ binh vội vàng đến thăm vị Lão thủ trưởng.
Trêи mặt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328852/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.