Thực lực của Lâm Dương khiến cho mọi người trong võ quán Mãn Thị khϊế͙p͙ sợ vô cùng, cũng tức giận đến cực điểm.
Từ trước đến nay chưa có ai dám gây hứng với Võ quán Mãn Thị như vậy!
Nhưng mọi chuyện đã đến nước này rồi, bọn họ hoàn toàn không có đường lui nào cả.
“Được, các hạ đã hùng hỗ doạ người như vậy, vậy thì không trách được chúng tôi!” Mãn Thương Hải lạnh lùng hét lên, “Mọi người, theo tôi cùng lên, trước tiên bắt lầy tên nhóc kiêu ngạo này, sau đó từ từ xử lý!
“Hả? Anh ta đến đây để đấu võ. Các ông vốn dĩ từng người một lên mới đúng. Các ông bây giờ còn định tấn công theo nhóm sao? Chuyện này có phải không địa đạo quá không?” Cô gái ở đằng kia cau mày hỏi.
“Đấu võ sao? Người đấu võ lại đánh người của tôi thành dáng vẻ thế này sao? Người đấu võ sẽ giết người của chúng tôi sao? Hừ, đối phó với người như vậy, tôi không muốn nói đến cái gì mà đạo nghĩa! Dù sao bây giờ cũng đóng cửa rồi, tôi cũng không sợ người khác nói bậy. Đợi đến khi tôi dọn dẹp tên nhóc này rồi, liệu có ai còn nói rằng Võ quán Mãn Thị của chúng tôi không bằng tên nhóc này không? “
Mãn Thương Hải rõ ràng là bị hành dộng kiêu ngạo của Lâm Dương làm cho tức giận rồi, không còn có sự bình tĩnh và điềm tĩnh trước đây, lần này là muốn đánh gãy tay rồi!
Cũng được.
Đối phương đã giẫm lên đầu ông ta rồi, ông ta làm sao có thể làm quân tử được nữa?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328840/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.