Mãn Thương Hải dẫn đầu một nhóm người từ quán trà sải bước tiến vào cửa.
Và cô gái kia cũng đi cùng.
Lâm Dương hơi nghiêng đầu, liếc nhìn Mãn Thương Hải, khóe mắt không khỏi nhìn về phía cô gái bên cạnh.
Cô gái cũng tò mò nhìn Lâm Dương, ánh mắt nhiều hứng thú ban đầu đã bị thay thế bởi những làn sóng bối rồi.
“Anh bạn, anh là ai?”
Mãn Thương Hải sắc mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Dương hỏi.
“Người đến tính nợ, ông chính là chủ của Võ quán Mãn Thị sao?” Lâm Dương thờ ơ liếc nhìn ông ta.
“Không sai.” Mãn Thương Hải trầm giọng lạnh giọng nói: “Anh bạn này, nếu như anh đến Võ quán Mãn Thị của tôi để gây chuyện, mọi người có thể thảo luận trong hoà bình, sao lại làm tới mức như vậy, sao anh có thẻ đánh người như vậy? Hơn nữa còn phế bỏ em trai của tôi, anh không cảm tháy hành động của mình quá độc ác sao? “
“Độc ác? Khi Võ quán Mãn Thị của các ông phái sát thủ đến giết tôi sao không nói độc ác? Bây giờ tôi đánh đến cửa, ông lại chỉ trích tôi, Mãn Thương Hải, Võ quán Mãn Thị của các ông chính là như vậy sao?” Lâm Dương lắc đâu.
Khi lời này rơi xuống, biểu hiện của Mãn Thương Hải thay đổi rõ ràng.
“Thương Thạch, có chuyện như vậy sao?” Ông ta nhìn chằm chằm vào Mãn Thương Thạch hỏi.
Mãn Thương Thạch đã không thông báo cho Mãn Thương Hải về chuyện này.
“Anh cả, em … em chỉ là cho người đi dạy dỗ anh ta một chút thôi…” Mãn Thương Thạch yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328839/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.