*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tất cả những người đang đứng đấy đồng thời nín thở, quay sang nhìn về phía Lâm Dương.
Đến bây giờ thì Hoa Thanh Tùng đã không còn dự định nói chuyện phải trái với lại Lâm Dương nữa.
Đây là Thượng Hải, người này chỉ là một thầy thuốc đông y nhỏ bé sao có thể đối đầu lại với nhà họ Hoa được cơ chứ.
Anh vốn không có quyền lựa chọn.
Nên bây giờ chỉ có thể thỏa hiệp mà thôi.
Nhưng!
Lâm Dương lại đi về phía trước máy bước, đứng trước mặt Hoa Thanh Tùng, mặt không chút thay đổi, nhìn chằm chằm vào mặt ông ta.
Hoa Thanh Tùng bỗng cảm giác áp lực tăng lên gấp bội, nhưng chung quy lại ông ta vẫn là một con cáo già chìm nổi trêи cái đất Thượng Hải này bao năm rồi, sao có thể bị một người trẻ tuổi làm cho sợ hãi một cách dễ dàng như: vậy chứ. Ngay sau đó, ông ta cũng lập tức nhìn thẳng vào Lâm Dương, vẻ mặt không chút sợ hãi.
Không khí trong phòng nhanh chóng đông cứng lại.
Dường như từng người một đều có thể nghe rõ cả tiếng tim đập.
“Cậu quyết định mau lên! Chẳng lẽ là cậu thật sự muốn chúng tôi phải ra tay thì cậu mới chịu à?” Bà Hoa không chờ nồi nữa, quát lên.
“Thế thì mấy người ra tay đi!” Lâm Dương nói.
“Cậu có ý gì hả?” Bà Hoa sửng sót.
“Tôi nói còn chưa đủ rõ ràng hả? Tôi từ chói!” Lâm Dương nói tiếp.
Ba chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328821/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.