Lâm Dương cúp máy, không nói lời nào, chỉ yên lặng nhìn chăm chú ra bên ngoài cửa sỏ..” 
“Không hỗ là nhà họ Lâm, thật đúng là thích lợi dụng phế vật. Về gia tộc chỉ thứ ư? Cho nên ngay cả nhà chính tôi cũng không xứng được vào hay sao? Chỉ đáng tiếc Lâm Dương tôi vốn chẳng quan tâm.” 
Lâm Dương ném điện thoại lên bàn, hừ lạnh một tiếng, lười để ý đến những lời vừa rồi. 
Mà đúng lúc này. 
Cốc cốc cóc… 
Tiếng gõ cửa vang lên. 
“Vào đi.” 
Lâm Dương tùy ý hô lên. 
Cung Hỉ Vân đi vào phòng. 
“Có chuyện gì không?” Lâm Dương ngòi trêи sofa, bình thản hỏi. 
*Người nhà họ Hoa tới rồi.” Cung Hỉ Vân cung kính nói. 
“Đến hơi nhanh nhỉ…” Lâm Dương xoa xoa cằm, vẫy tay nói: “Kêu bọn họ vào đi.” 
“Vâng.” 
Cung Hi Vân lại cúi người lần nữa rồi lui ra ngoài. 
Không lâu sau, vợ chồng Hoa Thanh Tùng đã vào tới. 
Hoa Mãn Thần vẫn còn nằm trong xe cấp cứu dưới lầu. 
Trừ hai người họ ra, phía sau còn có A Lộc, A Thọ và một đám người mặc đồ đen đi theo. Trong tay máy người họ xách theo túi lớn túi nhỏ, còn có va li. Họ bước vào phòng rồi liền trực tiếp bày máy thứ đó ra trước mặt Lâm Dương. 
Người áo đen mở va li ra, bên trong rõ ràng chứa đây tiền mặt. 
Trừ cái này ra còn có số lượng lớn trang sức bằng châu báu cùng chìa khóa của các loại xe sang. 
Những thứ này cộng lại dù không tới một trăm triệu thì cũng phải đến tám mươi triệu. 
“Thần y Lâm, đây là tiền 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328820/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.