Mọi người kinh ngạc nhìn Lâm Dương.
Một câu này đã khiến cho phòng bệnh lặng ngắt như tờ.
Anh ta đang nguyễn rủa bà cụ đi chết đi sao?
Anh ta điên rồi sao?
“Lâm Dương! Cậu lại đến đây nói hươu nói vượn cái gì vậy?
Chỗ này là nơi cho cậu nói chuyện hay sao?”
Một gã đàn ông trung niên đeo gọng kính vàng dẫn đầu quát lớn nói.
Đây chính là người con trai thứ ba của bà cụ, gọi là Tô Bắc, là một trong những phó giám đốc tập đoàn Thịnh Hoa của nhà họ Tô, phụ trách sản nghiệp trang phục của gia tộc.
Tuy rằng sản nghiệp của nhà họ Tô ở thành phố Trường Giang cũng không tính là lớn, nhưng xem qua cũng coi như là phong phú, ngoại trừ nhà đất ra, ẩm thực và nhà hàng đều có kinh doanh.
Tuy Tô Bắc là phó giám đốc, nhưng nỗi tiếng là không có thực quyền, về cơ bản tất cả quyền lực đều do bà cụ nắm giữ ở trong tay, những người còn lại cũng chỉ là tạm giữ chức.
“Lâm Dương, anh đang nguyền rủa bà nội hay sao? Anh đúng là loại chó má, anh chán sống rồi hả?”
Bên cạnh có một người đàn ông trẻ tuổi có chút giống với Tô Bắc chỉ thẳng vào cái mũi của Lâm Dương mà mắng.
Người này tên là Tô Trương Dương, cô gái trẻ tuổi kế bên là Tô Mĩ Tâm, hai người là con của Tô Bắc.
Lời của Tô Trương Dương vừa dứt, Tô Mĩ Tâm cũng cười khẽ ra tiếng: “Lâm Dương, tôi biết bà nội vẫn luôn không thích anh, nhưng chuyện này anh cũng phải xin lỗi nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-sieu-cap-cua-nu-than/328612/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.