Chương trước
Chương sau
Những lời này vang lên, bà cụ Hứa mừng Ông Quang nói chuyện với bà ta, mà không nói chuyện với Hứa Minh Tùng, đó là thừa nhận thân phận của bà ta, như vậy quan hệ giữa nhà họ Lôi và nhà họ Hứa có thể dịu đi rồi.

“Cậu Quang yên tâm, sao chúng tôi có thể để cậu chịu ấm ức được? Chúng tôi sẽ đuổi tên tôm tép nhãi nhép này đi!” Bà cụ Hứa vội vàng nói.

“Dạ, bà nội!”

Người nhà họ Hứa đồng ý.

“Ông ngoại, vì tốt cho nhà họ Hứa, ông c NI w/14 nhanh ngăn những người đi trêu chọc tên kia đi!” Lâm Dương nghiêng đầu, nhỏ giọng nói với Hứa Minh Tùng.



Hứa Minh Tùng ngẩn ra, vội hỏi: “Lâm Dương, cháu quen người này à?”

“Dạ”

“Cậu ta là ai thế?”





“Người mà nhà họ Hứa không thể trêu chọc.” Lâm Dương lạnh nhạt nói.

Toàn thân Hứa Minh Tùng cứng lại, lập tức mở miệng: “Bà già chết tiệt kia! Bà đừng có mà xăng bậy!”

“Lão già hồ đồ, đã hại nhà họ Hứa thảm như thế, ở đây không tới lượt ông nói chuyện!

Ông cút sang một bên đi!” Bà cụ Hứa hừ lạnh nói.

“Bà già chết tiệt! Bà… Không phải trước đó bà nói, sẽ không nhúng tay vào chuyện của gia tộc nữa sao? Chẳng lẽ giáo huấn lúc trước còn chưa đủ? Lúc này bà lại làm thế, rốt cuộc là ai hại nhà họ Hứa đây?” Gương mặt Hứa Minh Tùng đỏ lên, cảm xúc vô cùng kích động.

“Lúc trước là lúc trước, bây giờ là bây giời Cậu Quang ngồi đây, nếu tôi không ra mặt, chẳng lẽ phải đợi tới khi nhà họ Hứa gặp tai họa mới đứng ra? Lão già hồ đồ này, rốt cuộc là ông có biết mình đang làm gì không?” Bà cụ Hứa tức giận nói, không để ý tới Hứa Minh Tùng nữa, bàn tay vung lên: “Đi! Đuổi người này đi cho tôi!”

Người nhà họ Hứa lập tức tiến lên, muốn kéo người đi.

Nhưng bọn họ mới tới gần người tới.

Rầm!

° 3Ï 10/14 Khí tràng khủng bố đột nhiên chấn về phía mấy người nhà họ Hứa.

Rầm rầm rầm, âm thanh trầm đục vang lên.

Toàn bộ người nhà họ Hứa xông lên bị đánh bay ra ngoài, ngã mạnh xuống đất ngất luôn tại chỗ.



“Cái gì?”



Mọi người vô cùng sợ hãi.



Bọn họ đều không thấy người đàn ông ra tay!



Chỉ thấy người nhà họ Hứa vừa xông lên là bị đẩy lùi.



Cảnh tượng này đúng là kỳ lạ như ảo thuật…



“Ngoại phóng chân khí?”



. 1/4 Bỗng nhiên Đại Ưng ý thức được gì đó, toàn thân điên cuồng run rẩy.



“Cái gì?”



Gương mặt Hứa Minh Tùng thay đổi.



“Khốn nạn! Khốn nạn! Người đâu, lên cho tôi! Đuổi cậu ta ra ngoài! Đuổi ra ngoài!” Bà cụ Hứa không quan tâm chuyện này, thở hổn hển hét lên.



Người nhà họ Hứa nghiến răng, muốn tới gần ra tay.



Nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên Đại Ưng biết được gì đó, trực tiếp quỳ một gối xuống đất, ôm quyền hành lễ với người đàn ông kia.



“Đại… Đại Ưng bái kiến Thiên Kiêu!”



“Thiên Kiêu?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.