Chương trước
Chương sau
Ngay sau đó, lão thái quân của Dương gia tuyên bố, Dương Hạo Nam sẽ không còn là người thừa kế của Dương gia.
Còn Dương Huyền Trân mới là người thừa kế chân chính của Dương gia.
Sau khi bà ta xử lý mọi việc trong tay xong, liền để Dương Đế Minh làm chưởng môn nhân Dương Gia.
Đơn giản đến nói, từ nay về sau, Dương Gia bình định lập lại trật tự.
Cuối cùng, Dương Gia lão thái quân mang theo một đám người Dương gia, quỳ xuống trước mặt Dương Đế Minh một tiếng “bịch”.
“Đế Minh, là tôi hồ đồ, tôi vì quyền lực mà mắt đui mù, tôi thực có lỗi với ông!”
“Tôi xin hướng ông chịu tội!”
“Ông muốn đối xử với tôi thế nào cũng có thể, nhưng hãy để những người khác của Dương gia đi!”
“Chỉ cần ông bỏ qua cho bọn họ, ông muốn tôi như thế nào đều được!”
Dương Gia lão thái quân một vẻ cam tâm tình nguyện nhận lỗi, sau đó chính bà ta sạch sẽ lưu loát, tự nện mình mấy bàn tay, trực tiếp đem một tấm mặt mo đánh cho đỏ sưng vù lên.
Dương Đế Minh thở dài, không nói gì nữa mà phất tay ra hiệu cho Dương Huyền Trân đẩy mình vào trong tiệm.
Đồng thời, ông tùy ý để Dương Gia lão thái quân quỳ gối ở bên ngoài.
Sau hơn mười năm nham hiểm tính toán, đổi thành quỳ một tiếng đồng hồ, đã coi như là phu thê tình thâm rồi.
Một giờ sau, Dương Gia lão thái quân lảo đảo thất tha thất thểu đứng lên, run run rẩy rẩy chống quải trượng chui vào trong xe.
Khoảnh khắc nháy mắt ngồi ở ghế sau, cả khuôn mặt bà ta, mới vừa tràn đầy ân hận lập tức biến đổi, ngoài vẻ cô đơn không thể tả, thì sự cừu hận cùng oán độc không thể nói nên lời cũng bộc phát.
Dương Gia lão thái quân phất tay ra hiệu tài xế lái xe đi, sau khi tấm kính cách âm được nâng lên, liền bấm một dãy số.
Sau khi đt kết nối, lão thái quân hung tợn hằn học nói: “Tại sao họ Bùi vẫn còn sống !?”
“Không phải ta đã thêm tiền rồi sao !?”
“Ngươi định khi nào giết hắn!”
Một giọng nói hào hoa phong nhã từ bên kia điện thoại truyền đến: “Lão thái quân, thân phận của Bùi Nguyên Minh thực sự khiến chúng ta kinh ngạc. Muốn giết chết hắn, cũng không đơn giản như vậy.”
“Chúng tôi đã chuẩn bị một kế hoạch hoàn hảo, nhưng không có cơ hội để thực hiện …”
Dương Gia lão thái quân đột nhiên ngồi thẳng người, quát lên: “Ta không quan tâm hắn thân phận là gì, cũng không quan tâm hắn có lợi hại hay không!”
“Ta chỉ muốn các ngươi mau ra tay giết chết hắn!”
“Ta thêm tiền, ta sẽ thêm một tỷ nữa!”
” Chỉ cần chơi chết hắn, ta thậm chí có thể cho các ngươi một nửa tài sản của Dương gia!”
Hiển nhiên, theo nhận thức của Dương gia lão thái quân, hung thủ làm bà ta đội quần lần này, chính là Bùi Nguyên Minh.
Chỉ cần có thể giết chết tên khốn kiếp này, Dương Đế Minh và Dương Huyền Trân, làm sao có thể ngăn cản bước chân của bà ta?
Bà ta tin chắc rằng, với mưu mô và tính toán của mình, sẽ có thủ đoạn chơi chết Dương Đế Minh.
“Được, đã lão thái quân ngài đại khí như thế, như vậy chúng ta, sẽ không để cho ngài thất vọng.”
Giọng bên kia tươi cười, hiển nhiên hắn rất hài lòng với việc Dương gia lão thái quân tăng giá tiền.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.