Lý Tiểu Bảo giờ phút này bụm mặt đứng lên, nghiến răng nghiến lợi nói: ” Biểu ca, ngươi có chuyện gì sao? Cho dù họ Bùi này quá giang long, đến tân thành chúng ta, một mẫu ba phần đất này, hắn cũng phải cuộn lại!”
” Hắn tính là cái bồn cầu…..!”
“Bốp-”
Phó Văn Thiệu không đợi Lý Tiểu Bảo nói xong, trở tay lại là một cái bàn tay quăng tới.
” Ai bảo ngươi quấy rầy bữa ăn của Bùi Thiếu?”
“Bốp!”
“Ai bảo ngươi hạ thủ với bạn thân của Dương tiểu thư?”
“Bốp!”
“Ai cho ngươi lá gan thách đấu với Bùi Thiếu?”
” Ngươi ăn gan hùm mật báo sao?”
“Không biết Bùi Thiếu là nhân vật gì sao?”
Phó Văn Thiệu tát lia tát lịa, tát đến Lý Tiểu Bảo lảo đảo lui ra phía sau, khóe miệng tóe máu.
Chỉ bất quá giờ phút này, Lý Tiểu Bảo vẫn như cũ một mặt không phục, hắn che lấy mặt mình sưng giống như đầu heo, giận dữ hét: “Biểu ca, ngươi tại sao đánh ta?”
“Thân phận của họ Bùi là gì?”
“Hắn ta không phải chỉ là một khách du lịch nước ngoài sao?”
“Cho dù là người Đại Hạ thì đã sao? Dạng người này, Nếu không phải mỗi năm chúng ta giẫm chết một nghìn người, thì cũng có 800 người!”
“Ngươi làm sao có thể giúp hắn giẫm lên ta? Ngươi phải nên giẫm lên hắn mới đúng!”
Lý Tiểu Bảo rất bi phẫn, rất bất đắc dĩ, cũng rất không cam tâm.
Hắn không biết tại sao, át chủ bài siêu to khổng lồ của mình, lại sợ Bùi Nguyên Minh như vậy.
Cho dù họ Bùi có chút năng lực ở Đại Hạ, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/290166/chuong-3922.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.