Chương trước
Chương sau
Cho dù trong lòng bọn hắn tràn ngập bất mãn cùng không cam lòng, nhưng là vợ chồng Hoàng Thiếu Quần gãy mất hai chân, còn đệ tử hoàng kim cung đầy đất kêu rên, đã chứng tỏ thực lực cường đại của Bùi Nguyên Minh rồi.
Họ cũng vô thức nhìn tên hầu câm, người có sức mạnh cao nhất ở đây, nhưng thấy rằng, hắn ta cũng đã tự đánh mình thành ngất xỉu.
Cảnh tượng này, khiến tất cả mọi người trong toàn trường, đều cảm thấy toàn thân lạnh lẽo vô cùng, đồng thời trái tim như ngừng đập.
Đây là nhịp điệu của thần chết sao?!

Đêm khuya, đồn cảnh sát Vũ Thành.
Bùi Nguyên Minh vừa bước ra khỏi Hoàng kim cung, đang ngồi trong phòng điều tra của Sở cảnh sát Vũ Thành.
Vạn Thiên Hữu đối diện nở nụ cười gượng gạo, nhìn ghi chép trong tay hồi lâu, mới thở dài nói: “Bùi Thiếu, anh thật sự tự mình xông vào Hoàng Kim Cung, trước mặt nhiều người như vậy, để cho người ta phế chân Hoàng Thiếu Quần và Âu Dương Phỉ Phỉ? ”
“Với thân phận và địa vị của anh, cần phải nói rõ ràng rằng, hai người này không thể tuỳ tiện động vào được, chuyện bây giờ, rất phiền phức, vô cùng phiền phức!”
“Nếu không phải anh chủ động tới đồn cảnh sát, nói không chừng, vì cho hoàng kim cung một câu trả lời, chúng ta cũng phải phái người tới gặp anh để thẩm vấn.”
Bùi Nguyên Minh thờ ơ nói: “Chuyện gì cũng phải chú ý người đến trước đến sau.”
“Bây giờ ta là người báo án, ta muốn báo một vụ án hạ độc.”
Vạn Thiên Hữu cười khổ: “Bùi Thiếu, theo như lời anh miêu tả, ba người Lạc tiên uống trà, có lẽ trà đã tiêu hóa từ lâu rồi.”
“Tiếp theo, chúng tôi sẽ ủy nhiệm cho ngài Lỗ Đạo Thiên chiết xuất dịch vị của ba người Lạc Tiên để xét nghiệm!”
“Nhưng ngay cả khi có bằng chứng, đây chỉ là vật chứng mà thôi, và vẫn còn thiếu những lời khẩu cung đầy đủ.”
“Sở cảnh sát đã phái người đến bệnh viện hỏi thăm Hoàng Thiếu Quần và Âu Dương Phỉ Phỉ.”
“Nhưng tất cả mọi người, đều bị người của Hoàng Kim Cung ngăn lại.”
“Đồng thời, Hoàng Kim Cung cũng vu cáo Bùi Thiếu, nói anh tới cửa đả thương người!”
” Bởi vì đôi bên, bên nào cũng cho là mình phải, chuyện này hiện tại đã trình lên trên, Trung ương bên kia đều có mấy vị đại nhân cho người mang lời nói đến, nói chuyện này dính đến quốc chiến, dính đến mặt mũi quốc gia, vô luận như thế nào đều muốn điều tra ra manh mối! ”
“Nếu như Hoàng Thiếu Quần và Âu Dương Phỉ Phỉ thật sự hạ độc ba người Lạc Tiên, mà lại bên trong thông ngoại địch, như vậy tuyệt đối sẽ nhận xử phạt nghiêm trọng nhất!”
“Hoàng Kim cung bao che tội phạm, tự nhiên là tội ác tày trời!”
” Mà người Thiên Trúc, cũng vì chuyện này phải trả giá đắt!”
” Đại Hạ của ta, tuy là một quốc gia văn minh cổ quốc, luôn tỏ ra khoan hậu với người, nhưng không có nghĩa là có thể để người ta được đà lấn tới!”
Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói: “Cũng may những lão tử kia biết nên làm thế nào, nếu không, ta sẽ phải tự mình dạy cho bọn hắn một bài học.”
Vạn Thiên Hữu mí mắt giật giật, liền nhớ tới thân phận thật sự của Bùi Nguyên Minh, nếu như Bùi Nguyên Minh thật sự điên liên, nếu như truyền thân phận thật sự của anh ấy ra ngoài, e rằng các lão đại ở trung ương cũng phải nhận sợ.
Bỏ qua suy nghĩ của Vạn Thiên Hữu, Bùi Nguyên Minh nhấp một ngụm trà nóng rồi mới chậm rãi nói: “Tuy nhiên, chuyện này cậu cần phải cẩn thận một chút!”
“Lần này trận chiến giữa Long Môn và Thiên Trúc là quốc chiến, tộc chiến.”
“Bên nào dính bê bối, bên đó sẽ bị mất uy tín trên trường quốc tế!”
“Người Thiên Trúc, đã dám để cho người tới cửa hạ độc, thế nào sẽ để cho chúng ta nắm được cán?”
Vạn Thiên Hữu khẽ gật đầu, vừa định nói gì đó, điện thoại đột nhiên rung lên, một hồi sau mới trả lời, sắc mặt thay đổi, nói: “Bùi Thiếu, anh nói đúng.”
“Người Thiên Trúc quả nhiên đã chuẩn bị rất hoàn hảo!”
“Người phụ nữ thực sự đi thực hiện kế hoạch đầu độc chiều nay, được phát hiện đã nhảy xuống sông sau khi để lại thư tuyệt mệnh tại nhà, hiện vẫn chưa rõ tung tích!”
“Còn Hoàng Thiếu Quần và Âu Dương Phỉ Phỉ lại được Hoàng cung che chở rồi, đơn giản là không có cách nào hỏi khẩu cung.”
“Bùi Thiếu, chứng cứ anh cung cấp không phải mang tính then chốt.”
“Hiện tại không có bằng chứng gì chắc chắn. nếu như đứng ra chỉ trích người Thiên Trúc hèn hạ bẩn thỉu, nói không chừng sẽ bị bọn hắn bị cắn ngược lại một cái, nói chúng ta vì tranh tài cho bọn hắn giội nước bẩn, hết thảy đều là tự biên tự diễn… ”
“Cho nên, đối với tình huống hiện tại mà nói, vạch trần âm mưu người Thiên Trúc quá khó!”
“Lần này bọn hắn thực sự có chuẩn bị!”
Bùi Nguyên Minh nhẹ giọng nói: “Vì hiện tại không tìm được cách phá game, vậy thì phải đi một bước nhìn một bước.”
“Đối với ta mà nói, có thể đem người Thiên Trúc đánh mặt cho sưng mặt đương nhiên là được.”
“Nhưng nếu hiện tại không đủ chứng cứ, ta chỉ cần ngày mai trên lôi đài, đem người Thiên Trúc đều phế bỏ.”
“Đánh bại hoàn toàn Hi vọng của người Thiên Trúc, thú vị hơn nhiều so với việc trực tiếp dùng những phương pháp khác báo thù.”
Nếu như Bùi Nguyên Minh bằng lòng, anh có vô số cách để thu thập Phạm Phá Giới không tuân quy củ kia.
Nhưng cuối cùng anh vẫn cảm thấy, đường đường chính chính đánh bại người Thiên Trúc, để bọn hắn quỳ đi xuống, đứng lên cũng không nổi, đó là cách sạch sẽ nhất.
“Có Bùi Thiếu ra tay, người Thiên Trúc thế nào có khả năng lật bàn?”
“Chỉ là người Thiên Trúc bản chất là nham hiểm, xảo quyệt, Bùi Thiếu nên chú ý nhiều hơn.”
Sau khi Vạn Thiên Hữu quan tâm vài câu, đột nhiên chuyển chủ đề nói: ” Đúng, Ninh công chúa cũng biết chuyện này, nàng hết sức tức giận.”
“Nàng nói Thiên Kiêu của Đại Hạ chúng ta, làm sao có thể bị hại thế này mà không biết.”
“Thật đáng tiếc khi cô ấy có một thân phận đặc biệt, không thể tùy ý ra tay.”
” Cho nên cô ấy nhờ tôi nói với Bùi Thiếu, anh có chuyện gì cần cô ấy giúp thì cứ mở miệng, trong phạm vi cho phép, cô ấy nhất định sẽ dốc toàn lực.”
Là công chúa của Ninh gia, Ninh Chỉ Lôi là con gái của Đại Long Đầu, thân phận cực kỳ đặc biệt.
Nếu làm điều gì đó trong cuộc chiến quốc gia gây nhiều tranh cãi này, nó không chỉ gây bão dư luận, mà còn có thể cho người Thiên Trúc kiếm cớ khác để chơi xấu.
Bất quá, Ninh Chỉ Lôi vẫn có thể nói ra vào lúc này, cũng đủ thể hiện tình cảm gia đình, đất nước của nàng.
” Thay ta cám ơn Ninh công chúa, nhưng cục diện hiện tại. ta có thể kiểm soát được.”
Bùi Nguyên Minh mỉm cười.
“Lạc tiên ba người đổ xuống là một chuyện ngoài ý muốn, nhưng sẽ không ảnh hưởng đến tình hình chung.”
“Kế hoạch ban đầu của ta, là một mình khiêu chiến nhóm Thiên Kiêu Thiên Trúc.”
” Hiện tại chẳng qua là trở lại nguyên trạng mà thôi.”
” Huống chi ta tại chỗ này, đừng nói chỉ là ba người Thiên Kiêu, một tên Phạm Phá Giới.”
“Cho dù tam đại yêu tăng Thiên Trúc cùng nhau xuất thủ, đối với ta cũng không có ảnh hưởng gì.”
Rõ ràng, sự vô liêm sỉ không có ranh giới cuối cùng của Phạm Phách Giới, khiến Bùi Nguyên Minh có chút tức giận, quyết định nghiêm túc, đem người Thiên Trúc đánh cho mặt sưng lên như đầu heo..
Vạn Thiên Hữu thở dài nói: “Bùi Thiếu, anh quên mất, hiện tại Thiên Trúc có tam đại yêu tăng, giờ chỉ còn lại có hai!”
“Tuy nhiên, tên Phạm Phá Giới này, quả thực khó đối phó hơn Phạm Kim Luân. Hắn dùng mưu kế liên thủ, vòng vòng đan xen!”
“Đầu tiên là để cho người của Hoàng Thiếu Quần hạ độc, sau đó để Phạm Lỵ Toa dụ dỗ Bùi Thiếu, cuối cùng để cho Bùi Thiếu trực tiếp xung đột với người trong Hoàng Kim cung.”
“Cũng may anh không có trực tiếp giết Hoàng Thiếu Quần cùng Âu Dương Phỉ Phỉ, bằng không, đồn cảnh sát chúng tôi, dù sao cũng phải để cho anh ngồi ở chỗ này bốn mươi tám giờ!”
“Đến lúc đó, tất cả mọi thứ đều tiêu tan!”
“Tôi còn nghi ngờ, Phạm Phá Giới đã ở bên ngoài Hoàng Kim Cung chờ thời điểm Bùi Thiếu anh giết người!”
“Có vẻ như chúng ta nên thận trọng hơn, khi đối mặt với người Thiên Trúc!”




Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.