Chương trước
Chương sau
Cùng lúc đó, Vũ Thành Quốc Thuật Đường.
Bùi Nguyên Minh vừa bưng chén trà lên, một tiếng “phụt” vang lên,suýt chút nữa anh phun trà vào mặt Âu Dương Niên và Thiết Thiên Quân cùng lúc.
ÂU Dương Niên này, cư nhiên là phó hội trưởng phân hội Long Môn Vũ Thành.
Một trong số các trưởng lão, Thiết Thiên Quân, duy nhất chỉ có Thiết trưởng lão là người yêu cầu một trận chiến.
“Thiết trưởng lão, Âu Dương hội phó.”
” Hai người đưa ra yêu cầu này, tôi cảm thấy cực kỳ không có ý nghĩa!”
” Tôi một người, liền có thể nghiền ép đám người Thiên Trúc, mang theo ba cái tiểu hài nhi kia làm cái gì?”
Đối mặt với hai vị đầy khách khí đến nhà, hết lời khen ngợi mình can đảm, sau đó hai vị lại đưa ra yêu cầu, nhưng Bùi Nguyên Minh không có khách khí.
Rốt cuộc, vào lúc này, có ba phần tư liệu đặt ở trước mặt anh.
Nhìn tuổi và thông tin của ba đứa nhóc này, Bùi Nguyên Minh chỉ cảm thấy mí mắt giật nảy.
Lần này anh thách đấu với người Thiên Trúc, anh thấy chính là chuyện dễ như trở bàn tay, một cái tát là đủ, lại không lãng phí khí lực.
Nhưng nếu anh mang theo ba đứa trẻ này mà không biết chúng từ đâu đến, nói không chừng, liền sẽ tự nhiên đeo gông vào cổ.
Vì vậy Bùi Nguyên Minh từ chối.
Điều quan trọng nhất là anh vẫn còn rất nhiều việc của riêng mình, và anh thực sự không có thời gian để làm một bảo mẫu.
Còn có một điều anh không nói ra, đó là từ trong dự liệu, những người trẻ tuổi này chính là một thế hệ Thiên Kiêu trẻ tuổi.
Tất cả đều là cao thủ mà đường chủ nắm trong lòng bàn tay cũng sợ bay, ngậm trong miệng cũng sợ biến mất.
Tiểu tổ tông dạng này,không dễ hầu hạ chút nào.
Bùi Nguyên Minh cũng không có tâm tư hầu hạ người.
“Bùi Nguyên Minh, cậu sai rồi!”
Âu Dương Niên một mặt tận tình khuyên bảo.
“Lần này Long Môn không quy trách nhiệm, khi cậu tự tiện đứng ra thách đấu mà không có ủy quyền, chỉ muốn để cho cậu mang theo một ít Thiên Kiêu trẻ tuổi cùng ra tay giúp cậu nâng cao tỷ lệ thắng!”
“Long Môn đã coi như cân nhắc tất cả cho cậu, cậu sao có thể cự tuyệt?”
“Nếu như cậu từ chối, cậu có xứng đáng với sự vất vả của Thiết trưởng lão không?”
Nói đến đây, Âu Dương Niên càng tận tình khuyên bảo: “Hơn nữa, trong mắt của ta, Bùi Nguyên Minh, cậu chú định là trở thành quán quân, tương lai cậu sẽ là một trong những ứng cử viên môn chủ!”
“Những Thiên Kiêu này trước sau đều sẽ là thuộc hạ của cậu. Cậu trước nên tạo dựng quan hệ với bọn họ, đối với cậu đều có chỗ tốt.”
Bùi Nguyên Minh lắc đầu nói: “Âu Dương hội phó, không phải tôi không biết tốt xấu, mà là ba người bọn họ còn quá nhỏ, thật sự còn non kinh nghiệm!”
“Hơn nữa, người Thiên Trúc lần này chuẩn bị mà đến, chắc chắn sẽ dùng bất cứ thủ đoạn âm hiểm độc ác.”
” Vạn nhất ba người trẻ tuổi này có chuyện gì không hay xảy ra, tôi có thể giải thích với Long Môn như thế nào?”
“Vậy tôi không cần người khác, tôi có thể tự mình làm.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.