Nếu không, một khi Long Môn thu lại những lời đã phát ra, thật sự sẽ rất xấu hổ.
…
Long Môn tổng đà, Chiến Đường.
Một thanh niên dáng vẻ vô cùng gầy yếu, lúc này đang cõng theo một chiếc cặp sách nhỏ, từng bước ra khỏi cửa núi.
“Tiểu sư đệ, ngươi đi đâu vậy? Sư phụ không phải đã dặn đệ đừng ra ngoài sao?”
Đệ tử Chiến Đường kia, đi tới đi lui đều nhìn tiểu bối này với vẻ mặt kỳ quái.
Tên hậu bối này từ khi vào Chiến Đường, chưa từng rời khỏi cửa núi, sao hôm nay lại thu dọn đồ đạc rời đi?
Hắn không sợ bị người trên đường lừa trở thành con rể sao?
Thanh niên này nở nụ cười sạch sẽ nói: “Vừa rồi Thiết trưởng lão gọi điện thoại tới, bảo chúng ta xuống núi đi Vũ Thành, bảy ngày sau sẽ khiêu chiến người Thiên Trúc!”
Khi nghe câu này, tất cả đệ tử của Chiến Đường đều hơi sững sờ một hồi, sau đó mỗi người một vẻ mặt đầy châm chọc.
“Tiểu huynh đệ, lần này xuống núi, nhất định phải đấm cái thứ khốn kiếp Thiên Trúc ra bã nhé!”
” Phi, không nên đem tiểu sư đệ dạy hư!”
” Tiểu sư đệ, nghe lời sư tỷ, chúng ta là người văn minh, có thể đánh người Thiên Trúc lệch mặt là được rồi!”
“Tiểu huynh đệ, đây là áo giáp mềm mại ta thường mặc trong người, ngươi phải mặc vào!”
Long Môn, một hẻm núi quanh năm mây mù bao phủ, đây là địa bàn Ám Đường một trong nội tam đường của Long Môn.
Đúng lúc này, một cô gái mặc váy trắng, sạch sẽ như Trích Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-quyen-the/289958/chuong-3714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.