Chương trước
Chương sau
Chương 1604: “Bùm..”
Vẫn là đao thuật của Đảo Quốc!
Nhưng mà hiện giờ, một đao này của ông ta không phải chém về trước, mà là dạo quanh người một vòng.
Một vòng vô cùng đơn giản mà thôi, giống như một vòng sáng khuếch tán mà ra.
“Phụt…”
Hơn hai mươi đệ tử của Long Môn không kịp ngăn cản, ngực toàn bộ đều có máu tươi, bay ngược về sau.
Mạnh!
Thật sự quá mạnh!
Kaito Yamaguchi rút đoản đao ra đấu, còn mạnh hơn vừa rồi ba phần.
Vậy mà một kiếm có thể giết chết hơn hai mươi người.
Sau đó Kaito Yamaguchi bước từng bước lên trước, một đao một người, chỉ trong nháy mắt đã có hơn năm mươi người nằm trên đất, đám đệ tử của Long Môn bảo vệ Long Nhật Minh càng ngày càng ít.
Đám cấp cao của Long Môn và người trong giang hồ nhìn thấy cảnh này thì miệng đẳng lưỡi khô.
Mạnh!
Kiếm đạo của Đảo Quốc thực sự quá cường đại!
Loại Sát Nhân Thuật không chú ý tới đẹp này một khi bùng nổ, cơ bản là không người có thể ngăn cản.
Ngô Kim Hổ chạm vào đường đao, mí mắt giật giật.
Anh ta tự hỏi mình có thể đấu với Kaito Yamaguchi, nhưng lúc này Bùi Nguyên Minh không hạ lệnh, anh ta không đám xông tới.
Lúc này chén trà trong tay Bùi Nguyên Minh đột nhiên bản ra, trực tiếp bay về phía trước.
“Keng…”
Một đao của Kaito Yamaguchi bị đánh rớt, trực tiếp chém chén trà thành hai đoạn.
Nhưng khí thế vô địch của ông ta bị phá vào lúc này, khí tức cường đại từ lúc xuất hiện đến bây giờ, giõng như khí cầu vĩ đại bị người ta chọc thủng, khí tức bị sụp đổ.
Đôi mắt Kaito Yamaguchi mở to, nhưng không nói gì thêm.
Bùi Nguyên Minh híp mắt nhìn Kaito Yamaguchi, một lát sau mới chậm rãi nói: “Thực lực của ông không tệ, chỉ tiếc không giết được tôi, muốn đánh với tôi, ít nhất phải gọi thây của ông tới”
Bùi Nguyên Minh nói thật, có lẽ Kiếm Thánh của Đảo Quốc tới còn có chút bản lĩnh.
Một Kaito Yamaguchi, nhìn có vẻ vô cùng cường đại, nhưng nếu Bùi Nguyên Minh nguyện ý ra tay, chỉ ba chiêu là thua.
Kaito Yamaguchi nhìn chằm chằm Bùi Nguyên Minh, nở nụ cười dữ tợn, nói: “Quả nhiên giống như lời ông Ngụy nói, bản lĩnh của cậu không được bao nhiêu, nhưng khoe khoang khoác lác lại rất lợi hại!”
“Nếu không có đám đệ tử của Long Môn che chở, cậu đã chết một trăm lần rồi!”
“Đúng rồi, nếu tôi đến đây, thì thuận tiện nói cho cậu biết, sau khi giết cậu xong, tôi sẽ giết một nhà già trẻ của cậu, dùng đầu cả nhà cậu tới trả ân tình cho ông Ngụy!”
“Không biết ông nợ Ngụy Hải Nam ân tình gì?”
Bùi Nguyên Minh đầy hứng thú mở miệng.
Kaito Yamaguchi lạnh lùng nói: “Nếu như không có ông Ngụy, thì không có đạo quán kiếm đạo ở thủ đô như hôm nay”
Nghe thấy thế, Bùi Nguyên Minh cười khẽ một tiếng, vẻ mặt châm chọc nhìn Long Nhật Minh.
Long Môn thân là tổ chức giới hắc bạch của chính phủ, vốn ở trong tối đối đầu với kẻ thù bên ngoài, kết quả lại thành người dẫn đường cho người Đảo Quốc.
Buồn cười cỡ nào!
Long Nhật Minh vẫn vô cùng bình tĩnh, cuối cùng lúc này hơi nhướng mày, sau đó ông ta xoay người nhìn Kaito Yamaguchi, nói: “Ý của ông là nói, đạo quán kiếm đạo của ông là Ngụy Hải Nam giúp ông làm việc?”
“Không sai! Ông Ngụy biết kiếm đạo của quốc gia tôi có thể phát triển ở Đại Hạ, cho nên không có thiên kiến bè phái, đồng ý cho tôi mở ở đây!”
Kaito Yamaguchi cười mỉa một tiếng.
“Người Đảo Quốc chúng tôi, luôn có ân tất báo, ân tình luôn phải trả!”
Long Nhật Minh thở dài một hơi, nói: “Gia môn bất hạnh, khiến tổng giám đốc Bùi chê cười rồi”
“Hôm nay tôi tự mình ra tay, xem như cho tổng giám đốc Bùi một câu trả lời thỏa đáng, thế nào?”
“Tùy tiện” Bùi Nguyên Minh từ chối cho ý kiến, anh muốn nhìn xem, Long Nhật Minh xử lý chuyện này như thế nào.
Long Nhật Minh hơi gật đầu, sau đó đứng dậy, đôi mắt lạnh nhạt nhìn Kaito Yamaguchi ở trong sân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.