Chương trước
Chương sau
Chương 1603:
Giữa sân, kiếm khách Đảo Quốc đã có xu thế địch chục ngàn người.
Trường đao Đảo Quốc trong tay ông ta giống như tia điện, mỗi lần bổ ngang dựng thẳng, đều có thể tỏa ra ánh sáng đáng sợ.
Lúc này hai đệ tử của Long Môn cầm trường kiếm cùng tiến lên, thực lực của hai vị này đều mạnh hơn đệ tử Long Môn lúc trước.
Kiếm quang lóe lên, mơ hồ khóa chặt bóng dáng kiếm khách Đảo Quốc.
Nhưng kiếm khách Đảo Quốc không né tránh, mà chém trường đao trong tay.
“Keng..”
Hai thanh trường kiếm bị chém đứt đoạn, tiếng kêu thảm thiết vang lên, hai cao thủ này đều có vẻ mặt khó mà tin chậm rãi lùi về sau, sau đó thân thể xụi lơ ngã xuống đất.
Đến nước này, những đệ tử của Long Môn vô cùng cường thế đã không dám tiến lên, vẻ mặt cả đám kiêng kị lùi về sau, che chở đám Long Nhật Minh và Bùi Nguyên Minh.
Nhưng cho dù là ai đều thấy được, đám đệ tử của Long Môn đều bị giết mất mật.
Ngô Kim Hổ nhíu mày tiến lên, rút đường đao bên hông, lạnh lùng nói: “Ông là ai?”
“Tôi là ai sao?”
Vẻ mặt kiếm khách Đảo Quốc rét lạnh, chậm rãi dùng ống tay áo lau máu loãng trên trường đao, sau đó lạnh nhạt mở miệng: “Tôi là Kaïto ‘Yamaguchi của Kashima Shinto Ryu, nhận được ân lớn của ngài Ngụy Hải Nam”
“Hôm nay Bùi Nguyên Minh dám giết cả nhà ông Ngụy, đương nhiên là tôi phải giết cậu báo thù rồi!”
“Cậu dám ra tay không?”
“Kaito Yamaguchi?” Sắc mặt Ngô Kim Hổ hơi đổi: “Quán trưởng của đạo quán Kashima Shinto Ryu ở thủ đô sao?”
Kaito Yamaguchi chậm rãi nói: “Không sai, là tôi: Nhìn thấy vẻ mặt Ngô Kim Hổ khó coi, Bùi Nguyên Minh thản nhiên nói: “Kim Hổ, tên kia có lai lịch gì?”
Vẻ mặt Ngô Kim Hổ nghiêm trọng: “Tổng giám đốc Bùi, người này được xưng là một trong mười Thiên Kiêu kiếm đạo của Đảo Quốc!”
“Là một trong mười người rất mạnh một đời trẻ tuổi của kiếm đạo Đảo Quốc, sau khi đến thủ đô xây dựng đạo quán kiếm đạo, đã có mấy chục người trong giang hồ đến gây sự bị ông ta một đao chém chết”
“Nghe nói ông ta từng lan truyền, người Đại Hạ chúng ta là ma bệnh Viễn Đông, không có một ai là đối thủ”
Ma bệnh Viễn Đông?
Bùi Nguyên Minh hơi híp mắt, chỉ có thể nói người Đảo Quốc này không khỏi quá kiêu ngạo.
Năm đó tinh nhuệ của bộ binh Đảo Quốc, ở trên chiến trường Âu Á gần như bị diệt sạch.
Nhưng Đảo Quốc vẫn hiếu chiến và hung hãn trước sau như một, đây là không để mình, để Đại Hạ vào mắt.
“Để tôi đến đi”
Bùi Nguyên Minh lạnh nhạt mở miệng, nếu đối phương nhằm vào anh, như vậy anh không ngại đấu với đối phương.
“Tổng giám đốc Bùi, chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi, không cần cậu tự mình ra tay đâu? Nếu tôi ở đây, cũng phải dựa vào một khách nhân như cậu ra tay, vậy thì trên dưới Long Môn chúng tôi còn không bằng đi bán khoai lang”
Long Nhật Minh kéo Bùi Nguyên Minh ngồi xuống, thản nhiên bắt đầu pha trà.
“Nào, thử xem Đại Hồng Bào chỗ chúng tôi xem: Bùi Nguyên Minh cười, nhận lấy chén trà.
Loại Đại Hồng Bào một cân mấy trăm triệu này, đều như cống phẩm, vị môn chủ Long này có đủ năng lực thưởng thức lá trà cấp bậc như vậy, thực ra đã nói lên rất nhiều chuyện.
Lúc hai người nâng chung trà lên, giữa sân có mấy chục đệ tử của Long Môn lao ra lần thứ hai.
“Bùi Nguyên Minh, cậu không dám chiến đấu, cậu thật nhu nhược!”
Kaito Yamaguchi cười mỉa: “Đại Hạ các cậu ngoại trừ tổng giáo đầu trong truyền thuyết, tất cả đều là phế vật!”
Đám đệ tử của Long Môn bị chọc giận, lúc này binh khí trong tay cùng chém ra, tuôn ra lực sát thương vĩ đại.
“Phế vật hội tụ cùng một chỗ, vẫn là phế vật!”
Đối mặt với bao vây tấn công của mọi người, tay phải của Kaito Yamaguchi đặt lên trên đoản đao bên hông.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.