Chương trước
Chương sau


Chẳng qua, Long Nhân Xà cũng không mang Bùi Nguyên Minh đi tham quan chi tiết, mà là mang theo Bùi Nguyên Minh, đi vào cấm địa sâu trong phân hội Long Môn Yến Kinh.

Bên trong cấm địa, có một lầu các tiểu xảo, lầu các là dùng tinh cương (thép tốt) chế tạo thành, là một nơi không thể bị ngoại lực phá hủy.

Đi tới thang của lầu các, Long Nhân Xà cũng không tiến lên, mà là làm một dấu tay xin mời.

Bùi Nguyên Minh một vẻ mặt cổ quái, chẳng qua vẫn là bước vào trong lầu các.

Rất nhanh, anh liền tiến đến phía trên lầu các, nơi này rộng khoảng năm mươi mét vuông, có chút trống trải.

Ngoài một chiếc giường có màn trang trí ở sâu phía sau, cũng chỉ có một cái bàn làm việc đơn giản.

Trước bàn làm việc, là Âu Dương Tố Tố đang chơi cờ hai màu đen trắng.

Người phụ trách Ninh Cổ Tháp này, giờ phút này đã tẩy trang sạch sẽ, cả người không thi phấn trang điểm, liền cứ như vậy an tĩnh ngồi tại nơi đó, như một bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp.

Đối với cách nàng ăn mặc như vậy, Bùi Nguyên Minh ngược lại là cảm thấy thuận mắt không ít, dù sao, Bùi Nguyên Minh chưa bao giờ thích phụ nữ trang điểm quá đậm.

“Bùi Đại Biểu, anh đến rồi sao?”

Nhìn thấy Bùi Nguyên Minh xuất hiện, Âu Dương Tố Tố trên mặt hiển hiện một vẻ kinh ngạc.

“Tôi còn tưởng rằng, lấy ân oán giữa anh và tôi mà nói, anh tuyệt đối sẽ không tới đây gặp tôi!”

Bùi Nguyên Minh trợn tròn hai mắt, nghĩ thầm, nếu như biết là tới đây sẽ gặp ngươi, ta chắc chắn sẽ không tới.

Chẳng qua, đến đâu thì hay đến đó.

Giờ phút này, Bùi Nguyên Minh thần sắc không chút nào gợn sóng, anh chỉ thản nhiên ngồi xuống một cái ghế cách đó không xa, lạnh lùng nói: “Tìm tôi có chuyện gì?”

“Chửi mắng, bắt tôi dừng tay hay sao?”

“Hoặc là chuẩn bị tự tìm đường chết, muốn để cho tôi tới làm người chứng kiến, đúng không?”

“Lại hoặc là cầu xin tôi, bỏ qua cho cô a?”

Bùi Nguyên Minh thần sắc bình thản.

“Tôi cho cô cơ hội, mở miệng nói ba câu.”

“Nhưng là sau ba câu, nếu như cô, không cách nào gây ra bất cứ hứng thú gì đối với tôi.”

“Như vậy ngượng ngùng, tôi liền trực tiếp quay người rời đi.”

Âu Dương Tố Tố cười một cách tự nhiên nói ra: “Bùi Đại Biểu, anh thật sự là quá nhàm chán.”

“Tôi nghe nói, hồng nhan tri kỷ của anh có rất nhiều, Tố Tố mặc dù không phải cái gì đại mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành, nhưng là tự xưng, vẫn còn có mấy phần tư sắc.”

“Anh cũng không cần thời điểm nhìn thấy tôi, như là nhìn thấy rắn độc a?”

Bùi Nguyên Minh nhún vai, thản nhiên nói: “Tôi trước đó đã từng nói qua, tôi đối với cô không có hứng thú.”

“Bởi vì trong mắt của tôi, cô quá xấu.”

Nghe được lời nói trắng phớ của Bùi Nguyên Minh, Âu Dương Tố Tố khẽ cười một tiếng, không có chút nào bị chọc giận, mà là thâm ý sâu sắc nói: “Bùi Đại Biểu anh, cũng không cần phải thẳng thừng như vậy.”

“Có lẽ, đổi lại là chúng ta gặp nhau ở một trương hợp khác, anh cũng sẽ cảm thấy, tôi rất hấp dẫn, đúng không?”

“Giữa anh và tôi, nói cho cùng, cũng chỉ là mở ra phương thức không đúng cách, đúng không?”

Bùi Nguyên Minh nhún vai, thản nhiên nói: “Tôi không phải là Trần Thiên Cương, cô cũng không phải là Trịnh Tuyết Dương.”

“Giữa chúng ta, cần gì phải mở ra phương thức đúng cách chứ?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.