Chương trước
Chương sau


“Dù sao, đường đường là Giới Thành, thực lực cường hãn, lại làm ra loại chuyện này, thực sự là làm người cảm thấy cạn lời.”

Nghe được Long Nhân Xà tùy ý mà nói, thần sắc Bùi Nguyên Minh nhiều hơn một tia ngưng trọng: “Long môn chủ, Trương Quân Nguyên bất kể nói thế nào, đều có công lao đối với Đại Hạ chúng ta.”

“Năm đó, một trận chiến với Đảo Quốc kia, nếu như không phải hắn ra tay kéo lệch trời, thì tình cảnh hiện tại Đại Hạ chúng ta, khẳng định rất đáng lo ngại.”

“Dạng người này, coi như có ý kiến đối với tôi, liền xem như muốn thanh toán, lại cần mượn dùng tay Người Đảo Quốc hay sao?”

Bùi Nguyên Minh đối với Trương Quân Nguyên, ấn tượng vẫn là rất tốt.

Chí ít, dám can đảm đánh vỡ lề thói cũ, xuất thủ cứu Đại Hạ, chính là một chuyện rất đáng được khâm phục.

“Dù sao, trong thế hệ tuổi trẻ, tôi cũng được coi là nhân vật trung kiên, đúng không?”

“Tôi chết đi, đối với Đại Hạ không có bất kỳ cái chỗ tốt gì, ngược lại sẽ mang cho Người Đảo Quốc, rất nhiều chỗ tốt a?”

Long Nhân Xà cười cười nói: “Cậu tính sai một tiền đề lớn rồi.”

“Trương Quân Nguyên, xác thực đã vì Đại Hạ mà từng góp sức, từng bán mạng.”

“Nhưng ở một cái mức độ nào đó mà nói, hắn đầu tiên là người giang hồ, sau đó mới là người Đại Hạ.”

“Người giang hồ, giảng cứu chính là ân oán rõ ràng, sau đó mới là trung quân ái quốc.”

“Mấu chốt nhất chính là, cậu vẫn là đại biểu Võ Minh Đại Hạ!”

“Cậu còn muốn đoạt Tam đại đường khẩu Thiên Địa Nhân của Giới Thành.”

“Cậu tồn tại, mặc kệ từ góc độ nào đến xem, đối với Giới Thành, đều là uy hiếp lớn nhất.”

“Đám người Giới Thành, không có cách nào quang minh chính đại làm gì cậu, như vậy, mượn tay người ngoài, đến động tới cậu, dường như cũng hoàn toàn có thể lý giải được a?”

“Đương nhiên, coi như không có cách nào mượn đao Cao Thiên Nguyên giết cậu, mà là để cậu triệt để bại lộ tại trước mặt Cao Thiên Nguyên.”

“Một chiêu họa thủy đông dẫn này, dùng đến vẫn là có thể a?”

“Cho nên, đối với Trương Quân Nguyên, đối với Giới Thành, cậu tuyệt đối không được nhẹ tay một chút nào a.”

Bùi Nguyên Minh cũng cầm lên một ly trà, uống một ngụm về sau, mới nói khẽ: “Long môn chủ, ông nói tới những chuyện này, có chứng cứ gì không?”

Long Nhân Xà nhếch miệng nói: “Lấy phong cách hành sự của Giới Thành mà nói, có khả năng để cho người nắm được chứng cứ hay sao?”

“Mà lại, cho dù có chứng cứ, lại như thế nào?”

“Chẳng lẽ hắn sẽ không ở sau đó, đem chứng cứ đều xóa đi sao?”

“Tôi sở dĩ nói cho cậu biết những chuyện này, là để cậu minh bạch.”

“Người Giới Thành, không chỉ sẽ là chém chém giết giết, cũng không chỉ sẽ hãm hại vu khống người.”

“Thời điểm bọn hắn thật sự muốn làm, sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào. . .”

Sau khi nói xong mọi chuyện, Bùi Nguyên Minh cũng không có ý tứ giữ Long Nhân Xà ở lại ăn cơm.

Chẳng qua, Long Nhân Xà lại trực tiếp mang theo Bùi Nguyên Minh đi ra ngoài, đi tới phân hội Long Môn Yến Kinh.

Nơi cổ kính này, chiếm diện tích không coi là quá lớn, nhưng có thể thấy được, mỗi một nơi, đều được thiết kế và sắp xếp cẩn thận tỉ mỉ.

 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.