Chương 511
Phùng Tử Kính không có thái độ gì với chuyện này cả.
Tuy là Phùng Khang Hoa không gϊếŧ hắn nhưng dù sao hai người cũng là anh em cùng huyết thống, hơn nữa Phùng Khang Hoa cũng đã gặp quả báo nên có tính toán chuyện này thêm cũng chẳng ích gì.
Hai người lái xe tới bệnh viện tư nhân đó thì Hạ Trúc đã ngồi đợi ở sảnh rồi.
Cô cảm nhận được bên cạnh Sở Phàm còn có một luồng khí khác thì biết là có người đến, nếu không với thực lực của Sở Phàm thì thông thường chẳng ai có thể bắt giữ được anh.
“Phùng Tử Kính?!”
Dù sớm đoán được nhưng khi thấy người đến, Hạ Trúc vẫn có chút ngạc nhiên.
Cô ấy đứng phắt dậy, định đi tới tóm lấy Phùng Tử Kính thì bị Sở Phàm ngăn lại.
“Cậu chủ, cậu đừng có ngăn tôi!”
Hạ Trúc cắn răng, nhìn Phùng Tử Kính chằm chằm.
“Hạ Trúc, chị bình tĩnh đi. Anh ta không phải kẻ thù của chúng ta”, Sở Phàm bất lực cười, cố gắng xoa dịu tâm trạng của Hạ Trúc.
“Không phải kẻ thù, càng không thể là bạn. Chỉ có bắt lấy anh ta tôi mới có thể khiến anh ta thả em gái tôi ra!”, tâm trạng của Hạ Trúc vẫn rất kích động, tuyệt nhiên không nghe theo Sở Phàm.
“Không phải kẻ thù, không phải bạn bè nhưng có thể là người nhà!”.
Lúc này, Phùng Tử Kính đột nhiên lên tiếng.
“Anh có ý gì?”
Hạ Trúc hơi ngây người, không hiểu được ý tứ trong lời nói của Phùng Tử Kính.
Phùng Tử Kính không nói gì nữa mà lấy một chiếc điện thoại từ trong túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/488023/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.