“Thuật ngự kiếm!” 
Sở Phàm thầm hô lên, thanh kiếm dài bay thẳng về phía người sói. 
Người sói chưa bao giờ gặp phải tình huống như vậy nên đứng sững ngay tại chỗ. 
“Phập!” 
Thanh kiếm đâm xuyên lồng ngực người sói một cách dễ dàng, máu đỏ thẫm phun ra, bắn tung tóe đầy mặt đất. 
Sở Phàm tưởng mọi chuyện đã kết thúc nhưng không ngờ người sói bị kiếm đâm xuyên ngực kia như không hề gì, ánh mắt hắn trở nên hung dữ hơn, hắn gầm lên lao về phía anh. 
Sở Phàm vội triệu hồi thanh kiếm, chém rơi đầu hắn xuống đất, lúc này người sói mới hoàn toàn tắt thở. 
“Tim không phải là điểm yếu sao?” 
Sở Phàm lầm bầm, rồi lập tức quan sát tình hình. 
Anh bỗng phát hiện ra, xung quanh vùng ngực của người sói, mặc dù có máu phun ra nhưng bên trong không hề có tim. 
“Lẽ nào?” 
Sở Phàm bỗng có một suy đoán khủng khϊếp, anh cầm thanh kiếm đâm vào bên ngực phải của người sói. 
Lúc này, tiếng co bóp vang lên, khiến Sở Phàm sợ khϊếp, thật không ngờ, tim của người sói lại nằm ở bên phải, đây là điều mà anh không hề lường tới. 
Khi anh thu kiếm lại đang định rời đi thì có tiếng vỗ tay giòn giã từ bốn phía vang lên. 
Ngay sau đó, cả nhà thờ tối om lập tức bừng sáng. 
Lúc này Sở Phàm mới phát hiện ra, có vô số kẻ mặc áo đen đứng trong nhà thờ. Nhìn những ánh mắt vô hồn, khuôn mặt trắng bệch kia, có thể đoán ra được, có lẽ bọn chúng cũng là người sói. 
“Chậc chậc, Hội Hắc Ngạc là ổ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/488022/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.