“Anh cả, anh hai, chúng ta phải làm sao đây?”
Sở Lâm nhìn qua hai người anh của mình, lo lắng hỏi.
Sở Phàm còn đang nghĩ số thời gian cần thiết để hạ gục Sở Kỳ Lân nếu cả ba bọn họ cùng nhau xông lên.
Ánh mắt của Sở Thiên ở bên cạnh thì hơi sáng lên.
Một giây sau, anh ta thoăn thoắt xuất hiện ở phía sau Sở Phàm, đá vào lưng của Sở Phàm.
Sở Phàm không kịp đề phòng, cả người bay ra ngoài, rồi trùng hợp ngã vào cái hang động đó.
“Anh cả, anh làm gì vậy?”
Sở Phàm sững sờ, chưa hiểu ý của Sở Thiên.
Sở Thiên cười nói: “Cậu tư, chúng ta đi được đến đây là nhờ vào thứ quả thần kỳ mà Sở Phàm đã phải nguy hiểm tính mạng mới lấy được. Tình huống bây giờ là chúng ta không thể cùng nhau tiến vào được nữa, tôi tự quyết định sẽ trao cơ hội này cho Sở Phàm, cậu có ý kiến gì không?”
Sở Lâm mỉm cười, sờ mũi rồi đáp: “Xem anh nói kìa, em cũng không phải loại không biết điều. Không những em không có ý kiến, mà còn muốn giúp anh hai ở đây canh gác, miễn là em còn sống, thì những thứ đó đừng hòng tiến vào đây!”
Nghe vậy, Sở Thiên cũng lấy lại tinh thần, đối diện với đám hài cốt binh sĩ đang xông tới kia, gầm lên một tiếng rồi tiến lên ứng chiến.
Cùng lúc này, Sở Phàm đang rơi xuống hang động dưới lòng đất cũng xoay người một cái trên không trung rồi đáp xuống.
Anh ngẩng đầu nhìn đỉnh hang động, tuy vẫn lo lắng cho sự an nguy của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/488008/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.