“Biết thì làm sao?” 
Sở Kỳ Lân bừng tỉnh, cười lạnh: “Bây giờ số lượng người của tôi gấp đôi của các cậu, nếu ra tay thật thì các cậu có chắc mình sẽ là đối thủ của bọn tôi không?” 
Vừa dứt lời thì Sở Kỳ Lân và đám con cháu nhánh phụ cũng đồng loạt thể hiện sức mạnh. 
Sở Phàm cảm nhận thì phát hiện ra người yếu nhất trong đám này cũng có thực lực tương đương với Hàn Nham. 
Còn nội lực của Sở Kỳ Lân thì rất quen, hóa ra hắn là một người học võ đã đạt tới cảnh giới Tiên Thiên. 
“Hơi khó nhằn đấy, hai tên Tiên Thiên, bốn tên Hậu Thiên Viên Mãn, ba tên Hậu Thiên Đại Thành”. 
Sở Thiên nhếch mép, cơ thể toát ra luồng sức mạnh mà chỉ có người đạt tới cảnh giới Tiên Thiên mới có. 
Sở Lâm cũng không chịu thua, cảnh giới biểu hiện ra cũng không hề kém Sở Phàm. 
Nhưng phía họ chỉ có ba người, dù có thêm Hàn Nham và Hương Nhi thì vẫn kém xa về nhân số. 
Vào đúng giây phút ngàn cân treo sợi tóc thì Hương Nhi bỗng nhiên bước tới, chặn trước mặt mấy người Sở Phàm. 
“Các anh vào trong đi, để tôi chặn bọn họ”. 
Ngoài Sở Lâm ra thì tất cả mọi người đều tỏ ra kinh ngạc khi nghe thấy vậy. 
“Này…Cậu tư, Hương Nhi ổn không?” 
Sở Phàm hỏi Sở Lâm. 
Sở Lâm nhếch miệng, cười he he: “Anh hai, Hương Nhi đã định ra tay thì chúng ta đi vào trong thôi, em tin tưởng cô ấy!’ 
“Được, Hàn Nham, anh ở lại trợ giúp Hương Nhi nhé, bọn tôi đi vào trong đây!” 
Sở Phàm gật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/488007/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.