“Hàn Nham, mau chóng giải quyết đi, thời gian của chúng ta không còn nhiều”.
Sở Phàm đứng bên cạnh nhíu mày, lạnh lùng nói.
Vì muốn thu thập những bảo vật quý báu, anh đã tốn thời gian gần một tuần, bây giờ so với đám người đã lên núi thì bọn họ không chỉ thiếu thời gian mà còn thiếu hiểu biết về vòng huấn luyện thứ hai này.
Vì thế anh phải đẩy nhanh tốc độ, bắt kịp tốc độ của đám người kia.
Hàn Nham gật đầu, trầm giọng đáp: “Được, tôi sẽ cố gắng hết sức”.
Đám người Sở Thiên Quân sững sờ, rõ ràng không ai có thể ngờ được vừa nãy Hàn Nham vẫn chưa dùng hết sức.
Nhưng trong lúc này, hắn cũng không còn đường lui nữa, vậy nên Sở Thiên Quân lạnh lùng “hừ” một tiếng, khinh bỉ nói: “Huênh hoang vừa chứ, hai thằng ăn mày mà dám giả vờ giả vịt trước mặt bọn tao, đúng là chán sống!”
Sau đó hắn lao về phía Hàn Nham với tốc độ cực nhanh, định dùng kế tiên pháp chế nhân, với tốc độ nhanh, hắn đạp chân xuống đất khiến cho mặt đất nứt toác, bụi đá bay mịt mù.
Đám người thấy vậy thì thi nhau ngạc nhiên, đây mới là thực lực của Sở Thiên Quân, mấy lần trước ra tay, hắn chưa hề dùng hết sức.
Ngay lúc bọn chúng đang nhìn Hàn Nham với ánh mắt khinh khỉnh, đợi Hàn Nham ăn tẩn thì Hàn Nham lại từ từ nhắm mắt, đứng bất động tại chỗ.
“Chuyện gì vậy?”
Đám người không thể hiểu nổi, bọn họ vẫn tin rằng với sức tấn công của Sở Thiên Quân thế này, tên Hàn Nam kia ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/488004/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.