“Nước Hoa Hạ có một câu nói trong dân gian đó là thỏ khôn đào ba hang, với bản tính lươn lẹo của Lý Ý Đức, tuy đường vào chỉ có một, nhưng lối thoát thân ít nhất cũng phải có đến ba”.
Sở Phàm khẽ nhếch miệng cười, rồi anh giơ ba ngón về phía Hứa Vạn Sơn.
Hứa Vạn Sơn dĩ nhiên là vô cùng tin tưởng, bèn nói: “Vậy tôi sẽ sắp xếp một số thám tử đi điều tra những lối thoát thân kia, khi tìm thấy thì sẽ điều đồng nghiệp khác xông vào tấn công, với tính thận trọng của Lý Ý Đức thì chắn chắn hắn sẽ chọn cách rút lui, dến lúc đó chúng ta chỉ cần chờ ở lối thoát đợi hắn chui đầu vào giọ mà thôi”.
Sở Phàm xua tay, anh nói với vẻ mặt chê bai: “Thôi đi, người của anh hãy tập trung toàn bộ để tấn công thì hơn, việc tìm lối thoát cứ giao cho tôi đi, dù sao thì tôi cũng từng đến đó một lần,địa hình ở đó tôi cũng thân thuộc hơn”.
Nói rồi, Sở Phàm chuẩn bị hành động.
Khi chuẩn bị xuất phát anh cũng không quên dặn dò Hứa Vạn Sơn: “Đương nhiên là tất cả hãy nghe theo tín hiệu của tôi, nếu tôi chưa thông báo tín hiệu tấn công thì các anh cũng đừng có xông vào đấy nhé”.
“Không vấn đề gì, tôi đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ”.
Hứa Vạn Sơn chào Sở Phàm rồi cười một cách ngốc nghếch.
Lắm chuyện!
Sau khi mắng nhẹ một câu thì Sở Phàm bắt đầu xuất phát về phía lân cận lối vào dưới lòng đất kia.
Theo kinh nghiệm từ lần trước thì lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487959/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.