“Một… Một trăm triệu tệ?!”
Nghe thấy con số này từ miệng Sở Phàm, người đẹp đấu giá không thể chịu nổi nữa, ngã phịch xuống đất.
Phải biết là vật đấu giá đắt đỏ nhất trong buổi tối hôm nay cũng mới có mấy chục triệu tệ.
Mà đấy là còn bao nhiêu người tranh giành mãi mới tới cái giá đấy. Đóa hoa Mạn Đà La này mới có vài người trả giá mà đã lên cao tới mức này, thật là đáng sợ.
Trong hội trường cũng bắt đầu xì xào bàn tán. Tất cả các vị khách đều đổ dồn ánh mắt về phía Sở Phàm.
Nhưng trong số những cái nhìn đó chẳng có chút ngạc nhiên hay ngưỡng mộ nào mà chỉ là sự hóng chuyện và cảm giác cười cợt trên nỗi đau của người khác.
Bởi lẽ Sở Phàm lại dám tranh giành với Tôn Thừa. Chắc là không biết thế lực của Tôn Thừa ở thành phố Hoa Đông như thế nào đây?
“Môt, một trăm triệu tệ. Còn ai muốn trả giá cao hơn không?”
Cô gái đấu giá không ngừng hít thở thật sâu, cuối cùng cũng bình tĩnh lại để hỏi.
Tôn Thừa nhìn chằm chằm Sở Phàm, nụ cười ban nãy biến mất hoàn toàn, thay vào đó là vẻ mặt lạnh lùng, u ám.
“Xem ra cậu đây không cần tiền của tôi, coi thường tôi hay sao?”, Tôn Thừa nhìn Sở Phàm, nói với giọng lạnh lùng.
Sở Phàm khẽ chau mày, Giang Mậu đứng bên cạnh lập tức nói: “Chỉ là một cuộc đấu giá thôi, thấy đồ mình thích thì ra giá, không thì lặng im. Muốn kết bạn có nhất thiết phải đến đây không?”
“Ha, mày là cái thá gì? Tao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487944/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.