Trong tất cả những người ở đó duy chỉ có Sở Phàm là vẫn rất điềm tĩnh.
Mục tiêu của anh từ đầu đến cuối chính là hoa Mạn Đà La, còn những thứ khác nếu không có sức lôi cuốn đặc biệt gì thì anh cũng không có ý định sẽ tham gia đấu giá.
Dù sao thì anh cũng không phải người ở thành phố Đông Hoa.
Nếu tỏ ra nổi bật quá thì chắc chắn sẽ khiến người khác cho rằng anh đang khiêu khích mọi người.
Buổi đấu giá vẫn tiếp tục, món đồ thứ hai là một hũ rượu bên trên có khắc những dòng chữ bí ẩn.
Cô MC của buổi đấu giá giới thiệu, theo chuyên gia nhận định thì những dòng chữ này có thể là một bản bí kíp võ công bí ẩn, nếu có thể giải mã được thì coi như sẽ đạt được một bí kíp võ công đỉnh cao, cho nên giá khởi điểm là mười triệu tệ.
Nghe thấy những lời này Sở Phàm lại cảm thấy hơi ngạc nhiên.
Từ khi nào mà quy trình của một buổi đấu giá lại trở nên thô bạo và thẳng thừng như vậy chứ?
Cái gì mà “nếu giải mã được ra”, vậy nếu không giải mã được ra thì sao đây?
Hơn nữa cũng chỉ có thể là một bản bí kíp võ công mà thôi, nếu không phải thì sao đây, nếu chỉ là những nét chữ nguệch ngoạc vô nghĩa do người cổ đại rảnh rỗi khắc lên thì chẳng phải là đi tong mười triệu tệ hay sao?
Món đồ này chắc hẳn không ai đấu giá đâu.
Sở Phàm thầm nghĩ vậy, nhưng không ngờ suy nghĩ này vừa kết thúc thì đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487943/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.