“Không… không phải xe thuê ư?”
Lúc này, cậu ta mới ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề.
Nếu xe này không phải xe thuê, thì chuyện cậu ta tự lái xe của khách ra ngoài sẽ bị khách sạn phạt rất nặng, thậm chí còn có thể bị mất việc luôn.
Cái gì, con trai của chủ khách sạn lái nó đi nên sẽ không liên quan đến cậu ta?
Có ngốc không vậy, chẳng lẽ ông chủ sẽ tự phạt con trai mình à, chắc chắn cậu ta sẽ bị lấy ra làm lá chắn rồi!
Mà nếu không phải cậu ta tự tiện nói chuyện này cho cậu chủ biết thì sao đối phương lại muốn thử lái xe để ra ngoài làm màu chứ, cho nên gốc rễ vấn đề vẫn là ở cậu ta mà ra!
Nghĩ đến kết quả xấu nhất khiến cậu ta mặt cắt không còn giọt máu, thậm chí nỗi đau đớn ở cánh tay cũng trở nên không còn nghiêm trọng như trước nữa.
“Còn sững ra đấy làm gì, mau bảo người ta quay xe về đây đi!”
Giang Mậu lườm tên nhân viên, nghiêm giọng quát.
“Vâng, vâng, tôi sẽ gọi cho cậu chủ ngay ạ”, tên nhân viên run rẩy, vội vàng lấy điện thoại ra gọi.
Đám Triệu Tử Tiêu ở bên thì nhìn nhau ngơ ngác, không hiểu sao mọi chuyện lại thành ra thế này.
Con Rolls Royce Phantom không phải xe thuê, mà là của cấp dưới của Sở Phàm. Cấp dưới của Sở Phàm còn mua được Rolls Royce Phantom thì Sở Phàm sẽ ghê gớm cỡ nào chứ. Người như vậy mà chỉ đến khách sạn ở một căn phòng hai người bình thường ư?
“Anh Tiêu, không lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487940/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.