Khi trong đầu ông ta còn đang xuất hiện những suy nghĩ hoang đường.
Thì đột nhiên mặt đất dưới chân Sở Phàm nổ tung, tạo ra một cái hố sâu, đất đá văng lên mù mịt giống như những viên đạn mang theo sức mạnh khủng khϊếp.
Lúc này, ông già mới vỡ lẽ ra.
“Tá lực, đây chính là chiêu thức tá lực của tôi mà! Cậu học được từ lúc nào thế?”, ông già lùi người lại rồi hét lên một cách kinh ngạc.
Sở Phàm khẽ nhếch miệng, anh khẽ vung hai cánh tay tê cứng rồi cười lạnh lùng nói: “Lúc nãy khi đấu với ông thì tôi đã vô tình học được chiêu thức đó”.
“Thực ra nó cũng không có gì khó cả, chỉ là dùng nội lực để tạm thời làm giãn nở tĩnh mạch trong cơ thể, khiến sức mạnh trong mỗi chiêu đánh ra sẽ đẩy xuống đất theo tĩnh mạch và gân cốt mà thôi, tôi chỉ nhìn vài lần là đã làm được rồi”.
Nghe đến đó, sắc mặt ông già đột nhiên trở nên hoang mang vô cùng.
Lý do không chỉ đơn giản vì Sở Phàm có thể nhanh chóng nhìn ra và nắm được điểm mấu chốt của tá lực trong thời gian ngắn như vậy.
Mà chủ yếu là vì môn võ tá lực này yêu cầu rất nhiều về tố chất cơ thể, bởi vì tất cả mọi người đều biết rằng, tĩnh mạch trong cơ thể tồn tại vô cùng mỏng manh, chỉ một chút sơ suất có thể gây đứt gân cốt tĩnh mạch rồi.
Hơn nữa, nếu đã đứt thì gần như rất khó để phục hồi được.
Vậy thì làm gì có chuyện trùng hợp như Sở Phàm nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487877/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.