Cùng lúc đó, Sở Phàm và Hạ Trúc đã rời khỏi triển lãm từ lâu, đi men theo đường cầu thang lên tầng cao nhất của tòa nhà.
Tuy rằng có rất nhiều camera giám sát trong tập đoàn Cùng Kỳ nhưng lúc này lại trở thành thứ vô giá trị nhất.
Không biết Hạ Trúc đã hiểu rõ quy luật của số camera đó từ bao giờ, mỗi lần lên tầng đều sẽ xử lý hết các camera tầng trên mà người thì lại không hề xuất hiện ở trên màn hình.
Vì thế cho dù lúc này mấy chục bảo vệ đang ở trong phòng camera giám sát theo dõi màn hình chằm chằm thì cũng chẳng thể thấy gì, cứ như Sở Phàm và Hạ Trúc bốc hơi khỏi phòng làm việc của tập đoàn Cùng Kỳ vậy.
“Chắc bây giờ Phùng Khang Hoa đã biết kế hoạch của hai chúng ta rồi, chúng ta phải cẩn thận hơn, đừng để bị phát hiện”, Hạ Trúc dặn dò Sở Phàm khi đi tới ngã rẽ cầu thang.
Sở Phàm gật đầu và cũng ấn nhẹ thiết bị nghe ở tai để phát tín hiệu cho Phương Chiến Thiên.
Lúc này Phùng Khang Hoa đang dốc hết sức lực để vây bắt anh và Hạ Trúc, đương nhiên không thể nào phòng bị chặt chẽ như ngày thường, lúc này Phương Chiến Thiên hành động sẽ thuận tiện hơn rất nhất.
“Phải rồi, lần này chị đã tới đây rồi, vì sao lại không đi cùng tôi?”, bỗng nhiên Sở Phàm hỏi.
Hạ Trúc chớp mắt, chỉ vào thiết bị nghe trong tai Sở Phàm, đáp: “Cậu có kế hoạch của cậu, tôi có kế hoạch của tôi, bây giờ có thể gặp nhau cũng chỉ là cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487848/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.