Anh đi tới xem, mới thấy trên bì thư ghi người nhận là anh.
“Bì thư này ai gửi đến thế?”, Sở Phàm hỏi.
Trần Mộng Dao lắc đầu: “Em cũng không biết nữa, bì thư này là do chị Tuyết nhận được, vì trên bì thư ghi rõ người nhận là anh nên chúng em cũng không mở ra xem”.
Sở Phàm trầm ngâm một lúc rồi mở bì thư ra, thấy bên trong là một mảnh vải cotton nhỏ, anh sờ vào có cảm giác vô cùng quen thuộc.
Chính là chiếc áo bông lụa vàng có liên quan tới thân thế của Trần Mộng Dao!
Sở Phàm đứng hình, lập tức hiểu ra ngay người gửi bì thư này cho anh là ai, chẳng cần phải đoán, rõ ràng là Trần Văn Vũ!
Hắn đã biết chuyện anh muốn lấy được chiếc áo bông lụa vàng và miếng ngọc bội, nên bì thư này chính là một lời cảnh cáo.
“Hai anh em nhà này rốt cuộc muốn làm gì đây?”
Sở Phàm nheo mắt lại nhìn rồi lấy bức thư bên trong ra, trên thư có viết đúng một câu: “Những gì mà mày đã lấy của nhà họ Trần, tao sẽ đích thân cướp lại từng tý một!”
“Hờ......”
Sở Phàm cười khẩy một tiếng, rồi vò tròn bức thư lại.
Nhà họ Trần có kết cục như ngày hôm nay chính là do bọn họ tự làm tự chịu thôi, giờ Trần Văn Vũ lại đổ hết lên đầu anh, đúng là hơi thú vị đấy.
Hơn nữa anh lại muốn biết Trần Văn Vũ sẽ cướp lại những thứ đó bằng cách nào!
Trần Mộng Dao đứng bên cạnh thấy sắc mặt của Sở Phàm không được tốt lắm, cô không kìm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487815/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.