“Ý gì vậy?”
Sở Phàm không kịp phản ứng lại, anh hỏi với vẻ mặt ngạc nhiên.
Lần trước anh phải trốn chui trốn lủi là vì đắc tội với Sở Vân. Không lẽ Hứa Vạn Sơn cũng đắc tội với ai ghê gớm lắm sao?
Hứa Vạn Sơn gật đầu nói: “Đúng vậy, tôi gây ra rắc rối lớn rồi”.
Sau đó anh ta chậm rãi kể lại câu chuyện của mình.
Hóa ra lần trước đưa hai anh em Bạch Siêu và Bạch Kiệt về từ chỗ Sở Phàm, Hứa Vạn Sơn đã hỏi cung suốt đêm hai người này.
Bạch Siêu và Bạch Kiệt đúng là kiểu ếch ngồi đáy giếng điển hình. Đứng trước người của mình thì ra oai phách lối ấy vậy mà đứng trước mặt người ngoài thì co rúm lại, đặc biệt là khi đối mặt với đội chấp pháp thì sợ đến suýt tè ra quần.
Hứa Vạn Sơn chẳng cần vất vả gì đã lấy được khá nhiều thông tin về hàng cấm từ hai con người này.
Bạch Kiệt vì muốn giảm nhẹ tội còn chủ động cung cấp một manh mối quan trọng. Đó là lần trước khi cậu ta mua hàng cấm thì nghe được cuộc gọi điện thoại của bên bán. Bên bán nói bằng giọng địa phương của một vùng nào đó ở Vân Quý. Bên đó cứ nghĩ Bạch Kiệt nghe không hiểu nên không đề phòng gì cả.
Không ngờ là mấy năm trước Bạch Kiệt từng tới đó làm thêm, rảnh rỗi nên đã học tiếng địa phương ở đó. Cậu ta âm thầm nghe trộm được đối phương có một phi vụ mua bán lớn, cần giao dịch ở kho Hiệp Sơn của khu Tịnh Yên.
Hứa Vạn Sơn biết rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487810/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.