Anh em nhà họ Trần nhanh chóng lên chiếc xe Jeep mà Trần Văn Vũ lái tới rồi rất nhanh biến mất phía cuối con đường quốc lộ.
Giờ đây nhà họ Trần đã tới số, kể cả Trần Văn Vũ có quay về và muốn gây dựng lại cơ ngơi nhà họ Trần đi chăng nữa thì cũng không phải chuyện ngày một ngày hai. Vậy thì đằng nào ở cái căn nhà cũ này cũng không có ích gì thì chi bằng chuyển đi cho rồi.
“Cậu hai, thứ mà chúng ta cần tối nay vẫn chưa tới”, vệ sĩ đứng bên cạnh nói.
Sở Phàm gật đầu tỏ ý đã hiểu.
Vốn dĩ Trần Văn Kiệt đã có thái độ buông thả không cầu tiến, chỉ muốn dùng hai thứ này để đổi lấy tiền nhằm mục đích sống cả đời còn lại chả phải lo nghĩ gì.
Nhưng bây giờ Trần Văn Vũ trở về, nếu để anh ta biết được Sở Phàm cần thứ đồ này thì chắc chắn sẽ tìm cách ngáng đường. Sở Phàm đã chuẩn bị tinh thần chiến đấu rồi.
“Về đi. Đúng là chuyện tốt thì thường trắc trở”.
Sở Phàm thở dài một hơi rồi lên xe. Người vệ sĩ vội vàng lái xe đưa Sở Phàm về biệt thự.
Trần Mộng Dao và Kiều Tuyết đang ở biệt thự đợi Sở Phàm quay về. Thấy Sở Phàm bình yên trở về, hai cô gái không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Đặc biệt là Trần Mộng Dao. Chính tai cô ấy nghe được Sở Phàm ra ngoài là vì chuyện của mình, tuy là không nghe rõ cụ thể sự tình ra sao nhưng cô ấy vẫn cảm thấy rất bất an, lo lắng Sở Phàm sẽ xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487809/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.