Duyên Nhi đi theo sau, ánh mắt chuyển hướng nhìn về phía Liễu Mộc, cô nói một cách chân thành: “Liễu thần y, xin ông hãy chữa khỏi bệnh cho ông nội cháu, Phương Duyên xin quỳ lạy ông ạ!”
Vừa dứt lời, cô gái Phương Duyên lập tức định quỳ xuống trước mặt Liễu Mộc.
Sắc mặt của những người trong phòng đều thay đổi, trong thời khắc quan trọng thì Liễu Mộc đã kịp thời ra tay chặn lại hành động của Phương Duyên: “Cô Phương và Phương tướng quân tình cảm ông cháu sâu đậm, tôi không phải người vô tâm, sao có thể không cảm động được chứ”.
“Xin cô Phương cứ yên tâm, tôi sẽ cố gắng hết sức để điều trị cho tướng quân”.
“Cảm ơn Liễu thần y!”
Phương Duyên cảm động tới mức nước mắt như sắp trào ra, tay nghề của Liễu Mộc đã được lưu truyền từ lâu trong giới của họ, nghe nói bất kể bệnh nhân nào được ông đồng ý chữa bệnh cho thì đều được chữa khỏi.
Nhưng tính tình của ông ta cũng không kém phần cổ quái, đó chính là đối tượng nào mà ông không muốn chữa trị thì dù có bỏ ra bao nhiêu tiền cũng đừng mong ông ra tay chữa trị cho.
Còn về việc dùng biện pháp mạnh thì lại càng không thể bởi vì xã hội hiện nay những người quyền thế chức cao vọng trọng thì đa số đều sợ chết, ai mà chẳng muốn được sống lâu hơn, cho nên những vị thần y có tay nghề thì đều là những đối tượng mà họ cần phải nịnh nọt.
Nếu như có người dám uy hϊếp Liễu Mộc thì phải hỏi những người trước đây đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487805/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.