Nhưng anh còn chưa kịp suy nghĩ kỹ, người kia đã tấn công liên tiếp. 
Những đòn đánh liên tiếp ập tới, Sở Phàm cảm giác anh chỉ đỡ thôi mà cũng mệt, anh lên cùi trỏ chặn được cú tấn công mạnh bằng đầu gối của người kia, Sở Phàm nhân cơ hội lùi ra khỏi phòng, ra đến không gian rộng rãi bên ngoài. 
Đến lúc này anh mới có thể nhìn rõ ràng được rốt cuộc ai là người đánh mình. 
Đó là một cô gái mặc trang phục đỏ, mái tóc đen nhánh, xinh đẹp như hoa, nhưng lúc này cô đang trợn mắt như gặp phải kẻ thù gϊếŧ cha cô ta vậy. 
Sở Phàm cười khẩy, nói: “Đợi chút, đừng ra tay vội, chúng ta quen nhau à?” 
Cô gái không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn Sở Phàm chằm chằm. 
“Nếu như không quen biết thì tôi cảm thấy chúng ta nên làm quen trước đã, không cần vừa mới gặp nhau đã lao lên đánh, làm hỏng hết cả hòa khí”, Sở Phàm bóp nhẹ cánh tay mình rồi nghiến răng nghiến lợi nói. 
“Rốt cuộc anh là ai? Đây là nhà của sư phụ tôi, vì sao anh lại đến tự nhiên như thể nhà mình thế?”, cô gái cảnh giác nhìn Sở Phàm chằm chằm. 
“Sư phụ?” 
Sở Phàm ngạc nhiên, vội hỏi: “Cô là đồ đệ của Quỷ Cốc à?” 
Ông ấy từng thu nhận đồ đệ à? Từ bao giờ vậy? Hồi anh đến ở rể nhà họ Trần, cứ rảnh là lại tới đây chơi, nhưng anh có thấy ông ấy thu nhận đồ đệ bao giờ đâu? Lại còn là một đồ đệ xinh đẹp như thế này nữa! 
Không lẽ ông ấy là một kẻ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chang-re-phi-thuong/487772/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.